Chương 7: Tâm tư

143 12 0
                                    

Tâm ý Kỳ Huyên đã quyết, dù Yến Quy thân là một thần tử được ân điển, y cũng không dám làm trái thánh ý, Kỳ Huyên đối xử với y có lẽ là cũng chỉ hơn người ngoài một chút nhẫn nại và tín nhiệm mà thôi. Mặc dù Yến Quy không biết Hoàng Thượng vì sao đột nhiên lại đối xử đặc biệt với y như thế, nhưng y cũng tự biết mình biết ta, không dám được sủng mà kiêu.


Sáng sớm ngày hôm sau, đội kỵ binh của vương triều Đại Kì phân làm ba đường, Kỳ Huyên dẫn trung quân, dựa theo chiến lược bọn họ đã định ra, chạy tới bờ sông Kỳ Thủy. Kỳ Thủy là biên cảnh của Đại Kì, cách đó không xa là một con sông, diện tích sông rộng lớn, nước sông chảy xiết, qua Kỳ Thủy là biên giới của Thư quốc.

Lúc này đây trên phạm vi lãnh thổ của quân địch, có quân đội của Thư quốc, Thư quốc kết đồng minh với mấy quốc gia lân cận, muốn thừa dịp đế vương thiếu niên mới vừa đăng cơ thực lực còn yếu, tiêu diệt luôn vương triều Đại Kì.

Quân địch phải vượt Kỳ Thủy để vào Đại Kì, nơi đóng quân của quân đội cũng cách bờ Kỳ Thủy không xa, Kỳ Huyên tính toán dẫn trung quân dọc theo Kỳ Thủy gây nhiễu loạn quân địch từ phía sau, Yến Quy phụ trách dẫn thượng quân đi theo bao vây đoàn quân; giáp công trái và phải ở ngoài, phó tướng thống lĩnh hạ quân, tấn công trực diện, hấp dẫn lực chú ý của quân địch.

Quân địch không hề nghĩ đến, đế vương thiếu niên của Đại Kì lại dẫn kỵ binh gây phiền toái cho bọn chúng – tập kích từ phía sau, trong suy nghĩ của bọn chúng, Kỳ Huyên nhiều lắm chỉ ngồi yên trong quân doanh, ở hậu phương chỉ huy mà thôi.

Đội thiết kỵ của Đại Kì đánh chính diện quân địch, hấp dẫn lực chú ý của đại bộ phận quân địch, ngay khi quân địch nghi ngờ số lượng thiết kỵ binh có chút gì đó không hợp lý, quân doanh của chúng đã truyền ra thông tin bị đánh bất ngờ.

Kỳ Huyên cùng Yến Quy dẫn kỵ binh, cùng tiến về phía địch doanh, nắm bắt đúng thời cơ, đánh quân địch khiến chúng trở tay không kịp, hơn nữa chúng lại bị hạ quân dũng mãnh thiện chiến đột ngột tấn công ngay chính diện, gần như phá bỏ được phòng tuyến của địch.

Hai đội quân thượng và hạ hợp lại ở trung ương doanh trại địch, kỵ binh đánh quân địch đến thương vong thảm trọng, ngoài ra, bọn họ còn phái binh đi thiêu rụi lương thực của địch, nhưng không lâu sau, quân địch vùng dậy, vội vàng điều binh khiển tướng, dù sao kỵ binh thượng và hạ của Đại Kì đều đã quấy rối xong một trận nên nhanh chóng lui về.

Vì cuộc tập kích bất ngờ của Đại Kì thành công, binh lực quân địch tổn thất nặng nề, tuy rằng đã ưu tiên cứu lương thực, còn có binh lính nhanh chóng chạy đến cứu giúp, nhưng vì đúng mùa khô, phần lớn lương thực vẫn bị đốt cháy.

Vì số lương thực tồn kho không đủ cung cấp cho cả quân doanh, hành động tiến công của quân địch buộc phải tạm dừng, đợi lượt lương thực kế tiếp mới có thể tiếp tục lo liệu. Quân ra trận của Đại Kì báo cáo thắng lợi, sĩ khí trong quân doanh tăng vọt, tam quân trở lại đất đóng quân, vui mừng khôn xiết, không còn vẻ mặt lo lắng như mấy hôm trước.

Tuy vậy, lúc này vẫn không thể lơ là, do quân địch không có lương thực, trừ việc chờ đợi hậu phương trợ giúp, quân địch còn có có thể phái người lẻn vào quân doanh của bọn họ đốt lương thực, hoặc lén cướp đội vận chuyển lương thực đang đến, cho nên bọn họ vẫn phải phòng bị, không thể đắc chí được.

Đế Vương - Phong Xuy Tiễn VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ