Lúc Ami đến đã là bốn giờ sau. Seoul mấy năm nay thay đổi rất nhiều, đường cái được sửa sang rộng lớn sạch sẽ. Sau khi cô trở về cũng chưa đi qua chỗ này, mắt không thấy tâm không phiền, nơi này cô đã từng rất hạnh phúc nhưng cũng đầy bi ai.
Xe taxi dừng lại trước cửa tiểu khu, cô đi xuống, vẻ mặt cô đơn.
Ra vào ở đây đều cần thẻ. Ami đi đến cửa bảo vệ, "Xin chào, tôi đến tìm nhà 6 tầng 6 khu A, làm phiền anh mở cổng."
"Cảm phiền chị đợi chút để chúng tôi liên hệ với chủ hộ."
Ami đứng một bên đợi.
Lúc này có thanh âm vang lên mang theo kinh ngạc, "Han tiểu thư?"
Ami quay đầu lại nhìn anh ta, chàng trai trẻ tuổi mặc quần áo bảo vệ, cô có chút không nhận ra. Anh ta là ai?
"Han tiểu thư, đã lâu không gặp. Năm ấy trời mưa to, cô đã cho tôi mượn quần áo để thay." Anh ta gãi đầu có chút thẹn thùng nói, "Bộ quần áo kia tôi còn chưa trả lại cô."
Ami chậm rãi nhớ lại, cô có chút ngại ngùng: "Tôi xin lỗi, tôi không thể nhớ chuyện đó."
"Cũng đã qua nhiều năm rồi. Bây giờ cô lại về đây sống?"
"Tôi đến đây bàn công việc."
"Vậy tôi mở cửa cho cô. Cô mau vào đi."
"Cảm ơn." Ami gật đầu.
"Không cần khách khí." Người bảo vệ ngượng ngùng nói, "Hiện tại tôi là đội trưởng đội bảo vệ ở đây, có việc gì có thể tìm tôi."
"Được." Trong lòng Ami đột nhiên có một tia ấm áp.
Cảnh vật nơi này dường như không có thay đổi gì, cô đứng dưới tòa nhà quen thuộc, hơi ngẩng đầu lên, trong lòng dâng lên cảm giác mất mát. Tất cả mọi thứ trong quá khứ dường như đều hiện lên trước mắt, trong lòng lại càng thêm phiền não.
Bước vào thang máy, nhìn những con số đang chạy, trong lòng cô lại cảm thấy phiền muộn. Vốn nghĩ sau khi rời khỏi nơi đây cả đời này cũng chẳng bao giờ trở lại nhưng cô đã trở lại rồi.
Đây là vận mệnh trêu người sao?
Hít một hơi thật sâu, nâng tay gõ cửa, âm thanh đều đều.
Cửa mở rất nhanh, Taehyung đứng ở cửa, bốn mắt nhìn nhau, cả hai người đều thấy rõ cảm xúc trong đôi mắt nhau.
Taehyung nhẹ nhàng nói: "Yena đang ngủ."
Ami không nói gì, đi thẳng vào, liếc nhìn xung quanh, nhưng chỉ nhìn một cái rồi không nhìn nữa.
Phòng cô vẫn giống như lúc cô rời đi. Anh giữ lại phòng này có ý gì?
Ami âm thầm nắm chặt tay, Taehyung còn nhiều phòng ở, phòng này xử lý hay không xử lý đều như nhau.
Đi vào phòng khách không nhìn thấy Yena, "Yena ngủ ở phòng nào?"
"Phòng ngủ." Taehyung khàn giọng trả lời.
Ami không ở lâu thêm chút nào, trực tiếp đi đến phòng ngủ, cửa phòng ngủ khép hờ, lúc cô đẩy cửa ra, ảnh cưới quen thuộc lọt vào tầm mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chấp Niệm
FanfictionNgày cô quyết định sẽ ly hôn mới phát hiện ra rằng tất cả đều không khó như cô vẫn nghĩ. Chẳng qua lúc đó, cô còn ngốc nghếch hỏi anh: "Đã nhiều năm như vậy, sao anh vẫn không thích em?" vui thì ít ngược thì nhiều 🥰 nếu ngược là ưu tiên hàng đầu th...