Ami lên xe buýt từ sân bay vào thành phố Paris, 21 tiếng trên máy bay, cả người cô đều cảm thấy mệt mỏi rã rời. Khung cảnh lạ lẫm làm cô có cảm giác mơ hồ.
Chiếc xe nhanh chóng dừng ở khách sạn.
Yoongi đã dặn sẽ có người đón cô ở khách sạn.
Ami hỏi thử một người pha chế ở trước đại sảnh, tiếng Anh của cô đã bị bỏ xó nhiều năm như vậy, lần này buộc phải nói, cũng khá lưu loát: "Xin chào, tôi muốn hỏi ngài Jung Haein có đây không?"
Cô đưa tờ giấy hẹn ra cho người trước mặt xem, sau đó anh ta liền đưa cho cô một tờ giấy: "Ông Jung nhờ tôi chuyển giúp mẩu giấy này tới quý khách, bên trên có số điện thoại của ông ấy, còn đây là điện thoại mà ông ấy chuẩn bị cho quý khách."
Ami gật đầu, vậy là ổn rồi.
Căn phòng ở khách sạn năm sao được thiết kế theo phong cách Châu Âu, sáng sủa mà rộng rãi. Ami đặt va li xuống đất, tranh thủ thời gian gọi điện về nước: "Jiah à, mình đến nơi rồi." Giờ ở Paris lệch tám tiếng so với trong nước.
"Mình với lão Min cũng vừa mới nhắc đến cậu. Cậu có gặp được ngài Jung kia không?"
"Không gặp được. Nhưng hình như anh ta có vẻ khá thân thiết, để lại số di động cho mình xong còn chuẩn bị cho mình một chiếc điện thoại."
"Thế là ổn rồi, anh ta là bạn cũ của lão Min, có chút hứng thú với hội họa, cậu cứ yên tâm đi."
Ami lên tiếng hỏi: "Yena thế nào rồi?"
"Con bé ổn, chỉ thỉnh thoảng nhắc đến mẹ. Con bé rất thông minh, con bé biết rõ bọn mình không thể đưa nó đi tìm cậu liền gọi điện cho Taehyung, đúng là không đơn giản."
Ami sững sờ.
"Ami, mình cảm thấy có khi Taehyung sẽ đi tìm cậu thật đấy."
"Sao có thể thế được."
Jiah cười.
Bỗng dưng bên ngoài vanh lên tiếng gõ cửa, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.
"Có người tìm mình, mình đi mở cửa đây. Lúc nào về mình sẽ gọi lại cho cậu." Ami ra mở cửa nhìn thấy một người đàn ông đứng bên ngoài. Anh ta cao khoảng 1m8, mặc một bộ vest được cắt may tinh xảo, trong nháy mắt ống tay áo của anh ta hấp dẫn ánh nhìn của cô.
Khi ánh mắt hai người chạm nhau cả hai đầu cảm thấy sửng sốt.
"Han Ami ?" Người đàn ông cảm thấy ngờ vực.
Ami gật đầu đáp lại: "Xin chào anh Jung." Cô nhanh chóng che lại cảm xúc của mình.
Haein nhíu mày: "Không ngờ cô lại là học trò của chú Min."
Chính Ami cũng không ngờ, anh ta chính là người lần trước suýt đâm vào Yena.
Ánh mắt Haein trở nên nhàn nhạt: "Ngày mai người quản lí triển lãm tranh sẽ tổ chức một bữa tiệc tối, lúc đó tôi sẽ đến đón cô."
"Làm phiền anh rồi."
"Tôi ở phòng số 6 tầng 28." Anh ta nói, " Có việc gì cô có thể tìm tôi, hoặc gọi điện cho tôi cũng được."
BẠN ĐANG ĐỌC
Chấp Niệm
FanfictionNgày cô quyết định sẽ ly hôn mới phát hiện ra rằng tất cả đều không khó như cô vẫn nghĩ. Chẳng qua lúc đó, cô còn ngốc nghếch hỏi anh: "Đã nhiều năm như vậy, sao anh vẫn không thích em?" vui thì ít ngược thì nhiều 🥰 nếu ngược là ưu tiên hàng đầu th...