54

197 17 1
                                    

Xe chạy rất nhanh. Taehyung nói: "Em đừng quá lo lắng, anh nghe nói trẻ con lên cơn sốt hoặc bị cảm là chuyện bình thường, đến khoảng 6-7 tuổi thì sẽ không thế nữa."

Ami thở ra một hơi, "Anh không biết đâu, Yena từ khi sinh ra đã thường xuyên mắc bệnh." Mấy năm nay cô đã quen với việc đó.

Taehyung khẽ cắn môi, "Trước kia con cũng hay thế sao?"

Ami nghiêng đầu nhìn cảnh vật lướt qua ngoài cửa sổ, cô nheo mắt lại, "Trước kia sao..."  Cô cũng không muốn nhớ lại. "Con bé bị sinh non, đến giữa tháng thứ bảy tôi bị động thai, tình huống lúc đó rất nguy cấp, chỉ có thể chọn giữ lại mẹ hoặc đứa bé."

Taehyung hỏi: "Em đã chọn ai?"

Ami im lặng không trả lời câu hỏi của anh, "Rất may lúc đấy có Sunjae bên cạnh, tôi cảm thấy rất yên tâm. Vì thế, suốt đời này tôi đều biết ơn anh ấy. Nếu không có anh ấy, tôi và Yena có lẽ đã sớm không còn trên đời."

Trong mắt Taehyung chứa sự chua xót, anh cảm thấy vô cùng khó chịu. Anh có thể tưởng tượng ra những khó khăn lúc đó mà cô phải chịu. Trong khoảnh khắc lưỡng lự ấy, chắc chắn cô sẽ lựa chọn giữ lại đứa bé. Cô vô cùng yêu mến nó.

"Ryu Sunjae..." Taehyung nghẹn họng, không nói gì nữa, anh nợ hắn, có lẽ cả đời này cũng không trả hết được. Trong số tất cả mọi người trên thế giới này, người anh không muốn nợ nhất lại chính là hắn.

Một điều không thể nào thay đổi được, anh và hắn là anh em cùng cha khác mẹ.

Ami nhẹ nhàng nói: "Cho nên anh không động đến anh ta, tôi rất cảm ơn anh. Ryu Sunjae là người tốt."

Taehyung không thích cô nhắc đến hắn, "Hôm qua, anh gọi cho Yena, con bé oa oa nói chuyện, tại sao bây giờ một chữ cũng không nói được?"

Nói đến chuyện này, Ami cũng rất lo lắng.

Taehyung nhìn thoáng qua sắc mặt cô, "Em đừng quá lo lắng, hai ngày nữa chúng ta lại đưa con đến gặp bác sĩ."

Ami ừ một tiếng.

Vì một chữ "ừ" của cô, tâm trạng Taehyung bỗng chốc lại trở nên vui vẻ.

Hai người đi từ sân bay đến Seoul mất 2 tiếng, lúc đến bệnh viện đã là 9h tối.

Đi liên tục như vậy có cảm giác mệt mỏi, mà trong lòng hai người chỉ mải lo đến đứa trẻ. Vào phòng bệnh, Yena đã đi ngủ rồi, Jiah và Yoongi đều đang ở đó.

"Yena sao rồi?" Ami mở miệng hỏi.

Jiah kéo tay Yoongi, sắc mặt lo lắng.

Yoongi bước lên phía trước, "Ami, em hãy nghe thầy nói."

Ami có một dự cảm không tốt.

"Hôm trước Yena bắt đầu lên cơn sốt, chỉ sốt nhè nhẹ, bọn thầy liền giúp con bé hạ sốt. Ngày hôm qua đột nhiên sốt cao, Jiah đưa con bé tới bệnh viện. Lúc đấy đã tối, cô bé bắt đầu không nói nên lời." Yoongi rất khó khăn mới nói được câu cuối cùng.

Ami không đứng vững được nữa, Taehyung vội vàng đỡ lấy cô, "Sao lại không nói được?"

Sắc mặt Yoongi nặng nề, "Hiện tại bác sĩ đã cố hết sức để tìm nguyên nhân, cuối cùng vẫn không tra ra được gì."

Chấp NiệmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ