60

201 14 0
                                    

Ami bình tĩnh nói một câu lại làm cho Bà Kim có chút không vui, bà lạnh mặt, "Đứa bé là do cháu lựa chọn, mặc kệ như thế nào, bác tôn trọng lựa chọn của cháu, về Taehyung bác cũng có thể nói giúp cháu."

Ami chỉ cảm thấy buồn cười, thái độ của Taehyung đối với bà là thế nào chứ. Bà Kim lấy lập trường gì để đi nói, chỉ sợ đến lúc đó sẽ khiến quan hệ giữa hai người càng thêm lạnh nhạt, ngăn cách càng lúc càng lớn.

"Bác gái, cháu chắc chắn giữ lại đứa bé này, dù sao nó đã tồn tại, nó có quyền được sống." Sắc mặt Ami mang theo chút mềm mại, còn có vẻ không biết làm thế nào.

Bà Kim nhìn, bà nhíu mày, "Có chuyện gì muốn nói với bác thì cứ nói."

Ami không nói gì nữa.

Bà đi đến một phòng khác, rộng rãi sáng sủa, bày đầy đủ các loại đồ chơi. Dasom và Yena chơi đùa đến quên trời đất. Lúc này hai đứa đang chơi trò cô giáo và học sinh.

Vẻ mặt Dasom nghiêm túc, "Chú ý câu hỏi này, em trả lời."

Yena ngồi ở trên ghế còn thật sự khoa tay múa chân.

Dasom cau mày, "Trả lời câu hỏi phải đứng lên."

Yena lập tức đứng lên, tiếp tục khoa tay múa chân.

"Trả lời chính xác, mời ngồi." Dasom hài lòng nói.

Bà quay đầu nhìn Ami, "Yena thật sự không thể nói chuyện được sao?"

"Cháu cũng không biết." Ami buồn bã trả lời.

Bà thở dài, "Đáng tiếc." Bà nhìn lướt qua bụng Ami, "Cháu nghỉ ngơi cho tốt đi."

Dasom chơi một lúc, Bà liền đưa cô bé trở về.

Yena nhìn quanh có chút mất mát, không có người chơi với bé khiến bé rất chán.

Ami gọt hoa quả mà Yena chỉ ăn một chút rồi quay về phòng.

"Yena, làm sao vậy?"

Dì bảo mẫu đã nhìn ra, an ủi nói, "Không có người chơi cùng nó nên buồn. Tôi đi nói chuyện với con bé."

Dì bảo mẫu đi vào phòng, "Yena à, cháu đừng vội, về sau em bé sinh ra là có thể cùng chơi với cháu rồi."

Lúc này tâm trạng Yena mới phấn khởi, "Nhưng mà bao giờ em bé mới có thể đi ra ạ?"

Ami đứng ở một bên nói, "Chín tháng sau, em bé sẽ được sinh ra." Ánh mắt của cô nhuốm đầy bi thương. Không biết sinh mệnh bé nhỏ này có thể có cơ hội gặp mặt Yena hay không?

****

Đến lúc ăn cơm tối, Taehyung trở về, nhìn một góc bàn ăn đặt cặp lồng, "Ai tới vậy?"

Dì bảo mẫu trả lời, "Mẹ của cậu."

Taehyung biến sắc, "Ami đâu?"

"Đang vẽ tranh với Yena trong phòng tranh." Dì bảo mẫu không hiểu tại sao ngữ khí của anh đột nhiên trở nên khẩn trương.

Taehyung lặng im một chút, "Cô ấy có biểu hiện gì khác không?"

Dì bảo mẫu lắc đầu, "Không có gì, tất cả đều ổn. Hôm nay còn ăn nhiều hơn."

Chấp NiệmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ