Taehyung quay lại công ty, lại trở thành người cuồng công việc như lúc trước. Jungkook nhịn không được, thấy anh uống cà phê liền nói, "Đừng uống nữa, bằng không tối lại mất ngủ."
"Tôi không sao." Taehyung trầm giọng nói, đáy mắt anh một màu xanh trong như nhìn thấu được.
Jungkook thở dài, "Ngày mai có thời gian không? Chúng ta ra ngoại ô chơi bóng." Bây giờ sau cơn mưa trời lại sáng cũng nên giải sầu rồi.
"Tôi có việc." Taehyung trả lời.
"Cậu lại làm sao? Han Ami cũng đã chia tay với cậu, bây giờ cậu còn có thể có chuyện gì? Đừng lừa mình dối người nữa. Nghe anh em đi, ra ngoài một chút, nếu cậu cứ tiếp tục như vậy sẽ khiến bản thân bị bệnh mà thôi." Đây mới là lo lắng của Jungkook.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, "Kim tổng, Park Jimin muốn gặp."
"Để cậu ta vào." Taehyung đặt điện thoại xuống, "Jimin đến rồi."
Jungkook miễn cưỡng nói, "Còn không phải vì chuyện của Reum sao, tên này cũng thật cố chấp."
Đang lúc nói chuyện, Jimin đã vào.
"Ngồi đi." Taehyung mở miệng.
Sắc mặt Jimin nặng nề, "Taehyung, cậu đã đạt được mục đích rồi. Cậu không nên đối xử với Reum như vậy?"
Taehyung nhíu mày, "Cậu không nên đến đây tìm tôi."
Jimin đan tay, "Tôi biết chuyện lần này là cô ấy không đúng, nhưng cô ấy cũng chỉ vô tình thôi."
"Vô tình?" Giọng nói Taehyung lạnh đi vài phần, "Cô ta biết Ami mang thai nhưng vẫn đối xử với cô ấy như vậy, là vô tình à? Vậy bốn năm trước, cô ta sai tên lưu manh cắt gân tay Ami cũng là vô tình sao? Jimin, tiêu chuẩn phán đoán mọi việc của cậu thật vi diệu đó."
Jimin hít một hơi thật sâu, hắn giơ tay vuốt cặp mắt đỏ ngầu, những ngày qua, hắn vì chuyện của Reum mà chạy ngược chạy xuôi, mấy ngày đã không chợp mắt rồi, cơ thể đã sớm mệt mỏi không chịu nổi.
"Cậu không nhìn lại tình cảm của cô ấy mấy năm qua cũng coi như thôi đi, hai năm tù, cậu bảo sau này cô ấy phải làm sao đây?"
"Cố ý gây thương tích cho người khác, đây là do cô ta tự chọn, không trách ai được." Taehyung lạnh lùng nói.
Jimin bình tĩnh lại, "Reum nhờ tôi chuyển lời với cậu, chuyện bốn năm trước cô ấy biết, nhưng chuyện Han Ami sảy thai cô ấy có chết cũng không thừa nhận. Cậu cũng biết tính Reum rồi. Còn nữa, cậu có nghĩ tới với bối cảnh của Joo gia, mấy tạp chí kia không cho Joo gia chút mặt mũi, kiên trì đưa tin về Reum, cậu không thấy có gì kỳ lạ trong đó sao?"
"Cậu muốn nói gì?" Taehyung nheo mắt lại
"Không biết cậu có biết Jung Haein không? Tôi biết Han Ami biết anh ta."
Ngón tay Taehyung giật giật, có một suy nghĩ chợt thoáng qua.
Jimin khẽ cười, "Cậu cũng thật nhẫn tâm, coi như tôi tính lầm. Taehyung, tôi biết tôi và cậu tình như anh em, thật xin lỗi, cho dù Reum có thế nào, cô ấy vẫn là người con gái tôi yêu. Tình cảm của tôi đối với cô ấy cũng như của cô ấy đối với cậu. Chuyện này tôi sẽ cố gắng, hy vọng cậu nhìn lại tình cảm chúng ta mà nhẹ tay."
BẠN ĐANG ĐỌC
Chấp Niệm
FanfictionNgày cô quyết định sẽ ly hôn mới phát hiện ra rằng tất cả đều không khó như cô vẫn nghĩ. Chẳng qua lúc đó, cô còn ngốc nghếch hỏi anh: "Đã nhiều năm như vậy, sao anh vẫn không thích em?" vui thì ít ngược thì nhiều 🥰 nếu ngược là ưu tiên hàng đầu th...