"Tôi hỏi em một lần nữa em đang ở đâu??"
- Chị không cần quản em, em đi đâu mặc kệ em.
"Lần cuối đó, em đừng để tôi phải tìm đến em."
- Em sợ ?? Phải xem xem chị biết em ở đâu không đã. À và chúng ta chia tay rồi đừng làm phiền em.
"Tôi chấp nhận lời chia tay của em chưa? Me kiep.. Em ở yên đấy, tôi tìm được em coi như em xong."
Em nghe chị ta thì thầm chửi rủa rồi tắt máy, giọng chị ta đầy sát khí. Em nói vậy thôi chứ bản thân cũng lo sợ không biết chị ta mà tìm ra mình không biết sẽ ra sao nữa.
Khi sáng hai đứa cãi nhau, chị bắt em phải đi đâu với ai cũng nói trước với chị em thì đương nhiên không đồng ý với sự kiểm soát như thế nên nóng quá nói chia tay xong đi đến tận khuya rồi chưa về, hiện tại em đang ở ké nhà chị họ Giselle tránh bão đây huhu. Chị ta gọi nhỡ em nãy giờ rồi nhưng em không nghe máy, chị ta liền gọi cho cả Karina,Ningning, Giselle hỏi xem em ở đâu và kêu em bắt máy ngay, em bắt máy liền nghe giọng chị ta khó chịu rõ. Em cũng cứng đầu với lại hong xợ hong xợ liu liu liu mà nên cũng lên giọng. Ai dè giờ cũng hơi rén....
- Giselle.. Minjeong có hỏi em có đây không thì nói không có nhé..
Em liền đưa tay lên cắn cắn sợ sệt nói.
- Chỉ sợ mẻ vào lục tung nhà chị thôi em à.
Giselle thở dài bất lực nói, Giselle vừa nghe em Ning gọi nói rằng Minjeong vừa sang đấy lục tung nhà lên tìm em. Chắc sớm tới mình rồi, haizz.
- Trời ơi sao lại là lúc này vậy..
Em nhấn nhấn vào điện thoại tắt máy khi người yêu cũ lại gọi làm phiền em suốt mấy ngày nay, chuyện gì không vậy nè!!
- Cậu ta dai vậy?? Chia tay rõ lâu.
- Em chả biết, đột nhiên lại gọi ngay lúc dầu sôi lửa bỏng này vậy nè..
Em vừa tắt máy của cậu ta liền nghe tiếng gõ cửa, em xanh mặt liếc mắt sang nhìn Giselle xong nhìn ra cánh cửa, Giselle cũng đơ người. Lỡ mạnh miệng quá giờ mở cửa ra mà là chị ta chắc em chết..
- Giselle.. Bạn gái em có ở đây không ?
Nghe được giọng nói đầy sát khí đó em nhanh chóng trèo ra sau sofa trốn.. Xui vậy sao.
- À ừm...
Giselle thấy chị có phần đáng sợ cũng ấp úng không biết nên nói dối ha nói thật đây, chị thấy Giselle ấp úng liền nắm thóp được bước vào nhìn xung quanh.
- Tôi cho em ba giây.. Ra đây với tôi ngay, nếu không thì đừng trách tôi thẳng tay khi tìm thấy em.
Em ngồi sau sofa run run, nghĩ chắc phải bỏ cuộc thôi. Đằng nào chị cũng sẽ tìm thấy em, chi bằng ngoan ngoãn còn hơn. Em khẽ đứng dậy từ từ không dám ngước lên nhìn chị, Giselle đã nhanh trí chuồn trước cái không khí đầy sát khí này rồi.
- Em thích chơi trò trốn tìm thế nhỉ? Mặc dù biết lúc nào tôi cũng sẽ tìm được em thôi, lại đây.
Em nghe thế cũng ngoan ngoãn bước lại gần chị.