hôm nay là sinh nhật tròn 18 tuổi của chị, nhưng chị cảm thấy thật trống trải. mặc dù bố mẹ ở nhà đang gọi điện chị về để chúc mừng sinh nhật cho chị, cùng đón sinh nhật nhưng chị vẫn cảm nhận được sự thiếu vắng gì đó khó tả.
bản thân bước dọc con đường chiều tà sắp ngả tối, bản thân cứ bước vô hướng như vậy cho đến khi chị bị ai đó nắm nhẹ lấy vạt áo, chị xoay lại thì giật mình.
- chị xinh đẹp.. chị mua hoa không ạ?
- a-ah..
chị giật mình quay lại khi thấy một thân hình bé nhỏ đang mời chị mua hoa, nhìn sang rổ hoa đúng là toàn hoa xinh nhưng còn rất nhiều..
- trông chị đi đâu một mình buồn thế.. ha em tặng chị hoa nhá? cười lên nào ~
em bé nhỏ hồn nhiên lấy một cành hoa bên rổ và nhón chân đưa lên cho chị, chị ngơ ngác rồi bật cười. nụ cười thoải mái nhất từ sáng đến giờ của ngày sinh nhật mình.
- em tặng chị sao hửm? hôm nay là sinh nhật chị luôn đó ~ cảm ơn bé ~
chị ngồi xỏm xuống và mỉm cười tươi nhận lấy hoa.
- thật sao ạ???.. thế em tặng chị bông hoa đó như chúc mừng sinh nhật chị đó!!
- cảm ơn bé nhỏ nhiều lắm, à bố mẹ em đâu nhỉ?
chị liền nhìn vào nụ cười hồn nhiên đó mà cảm thấy yên lòng làm sao.
- bố mẹ em đâu nhỉ?
- .. em hong có bố mẹ..
em vẫn mỉm cười đáp lấy chị đầy nhẹ nhàng, chị tạch lưỡi.
- chị xin lỗi.. thế.. hoa này em lấy từ ai bán đấy?
- ah.. ông chủ Jung đấy ạ!! đằng kia ~
em chỉ về phía sạp hoa bên kia. chị gật gù.
- dắt chị sang đấy được không? chị sẽ mua hết hoa cho em ~
- thật sao ạ?? chị xinh đẹp.. em cảm ơn chị..
- rồi rồi đi nào ~
chị bật cười đứng dậy đưa tay mình ra, em ấy liền nhẹ nhàng nắm lấy ngón cái của chị, chị bật cười để em dắt.
- ông chủ Jung ơi có chị xinh đẹp tìm ~
- .. chào cô.
một ông chú hiền hậu liền mỉm cười nhìn chị, chị liền cúi đầu chào.
- ah cho cháu hỏi về bạn nhỏ này được không ạ?..
- được chứ.. nhóc tưới cây đi nào ~
- dạ!
em ngoan ngoãn nghe theo lời bác Jung đi tưới cây, bác ấy ho vài cái rồi nhìn chị như đợi chị muốn hỏi gì.
- .. bác là bác ruột của em ấy sao ạ?..
- không đâu.. tôi bắt gặp con bé đang ngồi co ro vào mùa đông năm nay ở bên góc tiệm hoa này.. lúc đó con bé rụt rè lắm..
bác Jung nhìn ra em đang chăm chỉ tưới hoa.
- ra vậy.. con bé rất hồn nhiên và lễ phép..