em và chị ghét nhau cả trường này đều biết, đầu năm học em đã nổi tiếng khắp nơi khi tặng cho học tỷ kim minjeong xinh đẹp của bọn họ cú đấm nhớ đời chỉ vì lí do chị ta giành mất hộp sữa em thích còn nói xiên nói xỏ em.
- nhóc con à ~ đừng nhìn tôi với con mắt đó, năn nỉ tôi đi rồi tôi đưa cho nhóc.
tính ra em định bỏ qua cho êm xuôi rồi nhưng mà chị ta rõ quá đáng với em, còn nhìn em với gương mặt đầy thách thức cơ, em đó giờ tính tình nóng nảy rồi đương nhiên có người thách thức mình như thế không chịu được tặng ngay cho chị ta cú đấm. những người xung quanh om xòm về vụ này miết, từ đấy cả hai ghi thù với nhau chẳng ưa nhau tí tẹo nào.
nơi đâu có em và chị thì bầu không khí liền chìm trong mùi thuốc súng, cả hai lườm nguýt nhau chẳng ai chịu thua ai. khiến những người xung quanh chứng kiến chỉ muốn né xa ra để em và chị có cuộc chiến riêng vậy.
đến mức khi em muốn yên bình trong thư viện cũng chẳng yên với chị ta khi mà em đang nhón chân để lấy quyển sách môn mình cần tìm hiểu để lấy điểm, liền bị bàn tay khác nhanh hơn chợp lấy.
- chị!
- suỵt, đây là thư viện đấy nhóc. và tôi là người lấy trước, lêu lêu.
chị đưa ngón trỏ lên môi mình ra hiệu cho em suỵt lại, và kề sát mặt mình vào mặt em đầy thách thức nhướng mày sau đó còn le lưỡi mình lêu lêu em cầm cuốn sách đưa ra như trêu ngươi em vậy. thế là môn em cần tìm hiểu đấy điểm thấp khiến em hận lúc đấy biết vậy đấm chị ta luôn trong thư viện cho rồi.
kể cả lúc ngay dưới sân tập thể dục của trường em đang ngồi trên hàng ghế nghỉ ngơi để trò chuyện với bạn mình đột nhiên có trái banh lao đến chút nữa đã va vào người mình. chị ta chạy đến nhe răng ra cười.
- úi xin lỗi nhóc, tôi lỡ ~
lại là cái nhếch mép đáng ghét, em ghét nhất cái nhếch mép đắc thắng đó của chị ta. em biết rõ chị ta là cố tình! em thầm nghĩ bản thân không muốn thêm rắc rối nên là cố nhịn.
nhưng điều em không ngờ là hội học sinh được đưa xuống và hỗ trợ việc học cho lớp em vì.. ờm.. lớp em là tệ nhất khối :)))
và hội trưởng hội học sinh lại là chị ta cơ.. chẳng ưa nhau nhưng lại đụng mặt mãi. nhưng em cũng cố kệ đi và chỉ cố gắng chăm chú học được bao nhiêu thì học, bản thân trong lúc chị ta hỗ trợ có vài điều muốn hỏi vì thắc mắc nhưng cái tôi của em khá cao nên không thèm nhìn mặt chị ta.
- này nhóc ~ cần giúp gì không?
em nghe chị ta hỏi liền ngẫm nghĩ, ể?? hôm nay tốt thế nhỉ, đúng lúc có bài cần-
- à nhóc cao siêu giỏi lắm nên chẳng cần đâu nhỉ, thế thôi nhé !
em vừa đi cầm cuốn tập mình quay sang đưa chị xem thì chị lắc lắc đầu vờ thở dài rồi đi mất khiến em đứng hình tại chỗ.. cái quái gì vậy?? rõ là chị ta biết em có câu hỏi muốn hỏi mà cố tình làm như vậy.
đó chỉ là những lí do nhỏ thôi, em thề em chẳng ưa gì kim minjeong đó. xem như kẻ thù luôn cơ, người gì đâu mà kì cục đáng ghét ai đâu mà ưa chị ta. thế mà được các bạn nam thích chị ta lắm cơ vì vẻ xinh đẹp, người ta hay gọi chị ta là học tỷ kim, hội trưởng hội học sinh xinh đẹp tài giỏi. em thì mỗi khi thấy chị là miệng bất giác lầm bầm mắng chị bằng những lời chẳng hay. cả đời này chẳng ưa nổi cái đồ đáng ghét đó!