Chương 59: "Tới, hôn đi."

306 23 0
                                    


Bị Giản Tễ nói như vậy, Tang Gia Ý liền biết tâm tư của mình đã bị người ta nhìn thấu.

Cậu cũng chỉ có thể cố gắng chống đỡ như vậy một lát.

Tiếp theo đó, Tang Gia Ý có chút ngượng ngùng đem mặt chôn trong hõm vai Giản Tễ.

Cậu nhỏ giọng không nói lý lẩm bẩm: "Chính là anh kéo em xuống nha."

Giản Tễ một tay ôm lấy người như ôm một đứa nhỏ, cười nói: "Phải, phải, phải, là anh kéo em xuống."

Vừa nói, một cái tay khác liền đem áo choàng tắm bị ướt sũng nước của cậu lột xuống.

Lộ ra nửa người trên trắng nõn không chút tỳ vết của Tang Gia Ý.

Hai người dán chặt vào nhau, Giản Tễ ôm người đi về phía vách đá, sau đó ngồi xuống, để cậu ngồi trên đùi hắn.

Trong không khí một mảnh an tĩnh, người trong lồng ngực lặng lẽ cúi đầu.

Thấy cậu không nói lời nào, Giản Tễ gọi một tiếng: "Hựu Hựu?"

Vẫn không nói chuyện.

Giản Tễ thăm dò nhìn xuống, liền thấy đôi mắt đã nhắm lại của cậu.

Không phải bị ngâm tới hôn mê rồi chứ?

Giản Tễ ôm Tang Gia Ý lắc lắc: "Hựu Hựu? Hựu Hựu?"

"Ân?" Tang Gia Ý nỗ lực căng mí mắt, một đôi mắt vốn hai mí đã trở nên to tròn.

Thanh âm cũng trở nên mệt mỏi.

Sau khi bị Giản Tễ cưỡng chế đánh thức, có chút ủy khuất, Giản Tễ cảm thấy cậu sắp khóc tới nơi rồi.

"Rào ——" một tiếng, Giản Tễ nén cười ôm người đứng dậy, một lần nữa cầm lấy một cái áo choàng tắm khô ráo, quấn chặt người lại.

"Đi, anh đưa em về ngủ."

Tang Gia Ý mơ mơ màng màng nhìn hắn một cái, xác thật có chút ủy khuất, bị người cưỡng chế đánh thức chỉ là một phương diện nhỏ.

Nhưng càng quan trọng hơn là, thân thể cậu không biết cố gắng.

Cơ hội ở chung quý giá như vậy, nhưng đi vào chỗ này, lúc ngồi ở cạnh bể ngâm chân, cậu đã bị hun tới mức có chút vựng vựng hồ hồ.

Sau khi nhảy xuống bể nước nóng, liền không được.

Muốn ngủ.

Tang Gia Ý nắm chặt cổ áo choàng tắm của hắn: "Vậy anh phải ở bên cạnh em nha."

"Ừm, ở cạnh em."

Nghe được hồi đáp của đối phương, Tang Gia Ý yên tâm chìm vào trong lồng ngực hắn.

Lúc ôm người trở về, đoàn người Đường Trạch Vũ cũng đã ngâm xong chuẩn bị về.

Đường Trạch Vũ sửng sốt, có chút kinh ngạc, nhưng nhìn đến người trong lồng ngực đã hôn mê - Tang Gia Ý, cậu ta khắc chế hạ giọng:

"Anh, anh, hai người, cái này...... cái này......"

Thanh âm Giản Tễ trầm thấp thanh lãnh: "Ngâm một hồi em ấy mệt mỏi." Nói xong, ánh mắt hắn nhàn nhạt dừng trên người Đường Trạch Vũ "Cậu đang suy nghĩ cái gì?"

Sau Khi Kết Hôn Cùng Đại Lão Giới CVNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ