Tang Gia Ý cảm nhận nhịp tim đập nhanh, sau đó ấp úng "Ò" một tiếng, ôm sát cổ hắn không nói gì.
Sau khi trở lại phòng, Tang Gia Ý nhìn thấy Vu Chanh vẫn còn đang chờ ở cửa.
Thấy Tang Gia Ý được cõng, Vu Chanh có chút khẩn trương hỏi: "Tang Tang, làm sao vậy?"
Tang Gia Ý một bên nhỏ giọng giải thích, một bên liều mạng đưa mắt ra hiệu: "Chính, chính là chân có chút đau, hiện tại không sao rồi."
Vu Chanh: "......"
Cậu ta có chút khẩn trương liếc mắt nhìn Giản Tễ một cái: "Ồ, ồ, chân đau, vậy Vũ Tễ lão sư...... tôi hiện tại có chút việc, ngài chiếu cố Tang Tang nhé?"
Ánh mắt Giản Tễ nhàn nhạt dừng trên cái chân bị thương của cậu, gật gật đầu.
Sau đó Vu Chanh liền cười liếc mắt nhìn nhau cùng Tang Gia Ý, rời đi trước.
Tang Gia Ý nhìn Giản Tễ mang cậu về phòng hắn, hỏi: "Sao không tới phòng em?"
Giản Tễ đặt người xuống mép giường: "Không phải chân đau à? Phòng anh có thuốc."
"Kỳ thật...... cũng không phải rất đau."
Giản Tễ nhìn cậu một cái, sau đó vào phòng vệ sinh dùng nước ấm nhúng ướt khăn lông, rồi đi đến ngồi xổm trước mặt Tang Gia Ý.
Vừa rồi bị rớt dép, chân đã dẫm lên mặt đất.
Giản Tễ lau sạch đất cát trên chân cậu.
Mới đem chân cậu đặt lên đầu gối mình.
Kỳ thật Tang Gia Ý nói chân đau cũng không phải bịa chuyện, xác thật lúc trên đường sỏi đá bị rơi vào trong dép, sau đó không chú ý đã tạo ra một vết cắt nhỏ ở bên chân.
Chân Tang Gia Ý rất trắng, trên bàn chân hiện rõ mạch máu màu xanh, rõ ràng miệng vệt thương không phải rất nghiêm trọng, lại bởi vì màu sắc tương phản lại có vẻ rõ ràng.
Giản Tễ cúi đầu, thật nghiêm túc cầm tăm bông bôi thuốc cho cậu.
Tang Gia Ý nhìn hắn trong chốc lát, sau đó bàn chân trắng nõn gác trên chiếc quần màu đen của hắn nhịn không được quơ quơ, có chút vui vẻ.
Ngay sau đó đã bị Giản Tễ cầm lấy mắt cá chân, hắn cái gì cũng không nói, chỉ là cúi đầu nhẹ nhàng thổi một hơi chỗ miệng vết thương bên mép chân.
Cảm giác ngứa ngáy đó trong nháy mắt chạy thẳng tới đầu quả tim, Tang Gia Ý lập tức trở nên ngoan như chim cút.
Không khí lâm vào một mảnh yên tĩnh, Tang Gia Ý lần đầu tiên cảm thấy chính mình ăn nói vụng về, không biết tìm đề tài.
Cậu hơi mở mồm, vừa định nói gì đó, cánh cửa bên ngoài không khóa liền truyền đến thanh âm của Đường Trạch Vũ:
"Yo, Tiểu Ý bị sao vậy?"
Đường Trạch Vũ và Diệp Trăn cùng nhau đi đến.
Tang Gia Ý cười cười: "Chỉ là không cẩn thận làm chân bị thương."
Đường Trạch Vũ thò đầu qua nhìn, bên mép chân trắng nõn xác thật có một vết nhỏ màu đỏ.
Không biết vì cái gì, rõ ràng anh cậu ta chỉ đang bôi thuốc bình thường, nhưng cảnh tượng này lại làm cậu ta có chút ngượng ngùng khó hiểu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau Khi Kết Hôn Cùng Đại Lão Giới CV
Ficção GeralHán Việt: Hòa phối âm đại lão hiệp nghị kết hôn hậu Tác giả: Cố Chi Tình trạng: Hoàn thành Số lượng: 66 Chương + 15 Phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hợp đồng hôn nhân, Hào môn thế gia , Cưới trước yêu...