"Âm thanh gì vậy? Bên ngoài lại náo loạn cái gì nữa?" Nạp Lan Diệp Hoa bị người khác quấy rầy hứng thú nên có chút bực bội, liền ngồi thẳng người lên.
"Chắc là bọn nô tài ở dưới gây gỗ với nhau thôi, lão già, người ta cần người mà..." Nhị di nương trong lòng mắng đám cẩu nô tài này trăm ngàn lần, nàng ta đã vất vả để "gây dựng" được bầu không khí tốt đẹp này, không muốn bị phá vỡ nữa chừng như vậy.
"Vẫn là Khanh nhi nàng hiểu ý người" Nạp Lan Diệp Hoa cười, lấy tay nắm chóp mũi Nhị di nương, làm cho Nhị di nương liên tục cười duyên.
"Lão gia, lão gia" Đang lúc môi Nạp Lan Diệp Hoa gần đụng đến cánh môi của Nhị di nương, liền nghe âm thanh dần dần lớn hơn, tựa hồ như là chính người nói đã vọt vào bên trong viện.
"Lại làm sao nữa rồi? Nô tài nào lại gây chuyện?" Nạp Lan Diệp Hoa mặt đen lại, bị người quấy rầy hai lần, tự nhiên hắn cũng không còn hứng thú gì nữa, lập tức đi ra gian ngoài, nhìn xem đến tột cùng là cẩu nô tài nào lại dám to gan như vậy.
"Lão gia, lão gia cứu mạng a?" thấy Nạp Lan Diệp Hoa vừa đi ra, Anh Đào liền xông đến, ôm thật chặt Nạp Lan Diệp Hoa, có như thế nào cũng không buông ra, nước mắt ào ạt rơi xuống trên người Nạp Lan Diệp Hoa.
"Xảy ra chuyện gì?" Nạp Lan Diệp Hoa nhìn quần áo trên người mình thành một mớ hỗn độn, từng bình hoa đẹp nay đã không còn hình dạng gì, ghế dựa cũng bị gãy hết vài cái. Nạp Lan Diệp Hoa vốn đang tức giận, nay nộ khí công tâm, một cước liền đạp Anh Đào sang một bên.
"Trời ơi, cẩu nô tài các ngươi đang làm gì thế này" Nhị di nương vừa thấy từng mảnh lớn nhỏ trên mặt đất, liền rống lên, đây chính là những thứ quý báu mà ngày thường ngày Nạp Lan Diệp Hoa thưởng cho nàng ta, nay lại trở thành từng mảnh như vậy, làm cho nàng ta đau lòng không thôi.
"Lão gia, Nhị di nương, chuyện này không liên quan tới bọn nô tài, là do Anh Đào bên người đại tiểu thư tự nhiên xông tới đây gây ra chuyện, cầu lão gia cùng Nhị di nương là chủ cho bọn nô tài" Trương ma ma là nha hoàn hồi môn của Nhị di nương, thường ngày hay dựa vào chủ nhân mà hống hách ngang tàng.
"Hồ nháo, nàng ta chỉ là một nha đầu nho nhỏ, mà các ngươi không ngăn nổi nàng ta sao?" Nhị di nương trước hết trách mắng người của mình, nhằm ngăn chặn Nạp Lan Diệp Hoa mở miệng, đây cũng chính là điểm khôn khéo của nàng ta, trước mắt người ngoài, nàng ta lúc nào cũng e lệ dịu dàng.
"Oan uổng lắm Nhị di nương, Anh Đào này là người bên cạnh đại tiểu thư, nô tài nào dám đụng đến nàng, cầu Nhị di nương trách phạt" Trương ma ma mở miệng, lời nói này thật sự là không đầu không đuôi, nhưng lại nói lên được, ngày thường Nạp Lan Tĩnh bá đạo như thế nào, đến cả nha hoàn bên người cũng rất ngang tàng.
"Lão gia, lão gia bớt giận, đại tiểu thư hãy còn nhỏ, lão gia cũng đừng trách mắng nàng" Nhị di nương lập tức quỳ xuống cầu tình, nhưng bất quá là không cầu tình cho mình, mà là vì đại tiểu thư mà mở miệng. Anh Đào trong lòng không thể không bội phục nữ nhân này, ngày thường đã không vừa mắt nàng ta rồi, nhưng rất may là tiểu thư đã đoán đúng, nếu không thực sự là đã không thể phản bác lại lời nàng ta rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1
RomanceThể loại: trọng sinh, cổ đại, HE Nguồn: tangthuvien.com - Converter: Rich92 Vì sự cố máy móc nên mình đã ngưng edit truyện từ năm 2018 và sau vài năm quay lại với truyện thì truyện đã được các bạn editor của nhà khác edit hoàn tất, nên mình sẽ không...