Q.2 - C45.2 - TRẬN NÀY AI THẮNG AI THUA CÒN CHƯA BIẾT

1.3K 32 0
                                    

"Chiêu nghi nương nương, tay của người làm sao vậy?" Trong khi mọi người đều tập trung nhìn chằm chằm vào chén nước, Nạp Lan Tĩnh kinh hô một tiếng, liền thấy trên ngón tay của Bình chiêu nghi không biết vì sao bị rách da, máu chảy xuống dưới từng giọt từng giọt!

"Di, chắc là vừa rồi không cẩn thận bị thương, không sao đâu!" Bình chiêu nghi tựa hồ như vừa mới phát hiện thương tích trên tay, nâng lên nhìn nhìn, hơi cười cười, cũng không nói gì nữa, nhìn miệng vết thương tựa hồ còn có chút bụi, liền nghĩ mới vừa rồi tứ hoàng tử dùng đá ném Bình chiêu nghi, tựa hồ như đã làm nàng bị thương!

"Điều này sao có thể, ba giọt máu!!" Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, thời điểm nàng quay đầu liền phát hiện trên mặt chén nước lại có thêm một giọt máu, liền kinh hô ra tiếng, mọi người nhìn lại thấy quả thực như vậy, Hoa ma ma bên cạnh sốt ruột, tay liền muốn đánh rơi chén nước kia, nhưng vừa mới đi về trước một bước, liền bất động , liền nhìn thấy Lưu Thúy bên cạnh nắm quần áo bà, nhưng trong mắt nàng lại nhìn chằm chằm mặt chén nước, một chút cũng không phát giác nàng đang nắm quần áo bà!

"Hoàng thượng tha mạng, dường như do thần thiếp không cẩn thận làm dính vào, cầu hoàng thượng tha mạng!" Bình chiêu nghi tựa hồ khủng hoảng, nhanh chóng quỳ xuống, trên mặt tựa hồ mang theo chút bối rối.

Hoa ma ma động tâm cơ, không kịp nghĩ nhiều, tay vừa hung hăng giật áo mình trong tay Lưu Thúy chân vừa bước ra, tay vừa nâng lên lại nhưng chung quy đã chậm một bước!

"Này, này làm sao có thể, ba giọt máu làm sao có thể đều tan vào nhau?" Nạp Lan Tĩnh kinh hô ra tiếng, vẻ mặt không tin, chẳng lẽ tứ hoàng tử là do Bình chiêu nghi sinh, mà Bình chiêu nghi lại là nữ nhi của hoàng thượng hay sao? Thật là buồn cười!

Mọi người nhanh chóng đi qua nhìn, quả nhiên, tay thái hậu run lên, hung hăng trừng mắt Nạp Lan Tĩnh, Ngô quý nhân vừa nghe Nạp Lan Tĩnh nói, nhanh chóng đứng lên, "Không đâu, không đâu, hắn là con ta, con ta!" Ngô quý nhân tự nhiên trong lòng rất rõ ràng tứ hoàng tử là con của nàng cùng hoàng thượng, nàng cầm ngân châm bên cạnh, nâng tay mình lên đâm xuống, máu trong nháy mắt chảy ra rất nhiều, nàng nhỏ vào chén một giọt, máu dần dần hòa tan trong nước!

"Làm sao có thể?" Hoàng hậu cũng lộ vẻ kinh ngạc, bốn giọt máu vậy mà đều hòa tan cùng nhau toàn bộ, quả thực là không có khả năng!

Nạp Lan Tĩnh ngoéo khóe miệng, ánh mắt kia của thái hậu cùng Hoa ma ma, Nạp Lan Tĩnh tự nhiên nhìn thấy rất rõ ràng, vừa rồi bất quá thừa dịp người khác không chú ý, cố ý nói cho Bình chiêu nghi làm ra một chút vết máu, vừa vặn lúc tứ hoàng tử đánh nàng, lại bỏ lên đó ít bụi, tự nhiên sẽ không có người khác nghi ngờ cái gì!

"Được, tốt lắm, các ngươi đều bắt đầu lừa gạt trẫm!" Trong mắt hoàng thượng càng phát lạnh, hắn tự nhiên đã nhìn ra manh mối, tất nhiên là có người ở đây đã động chân động tay, hắn hung hăng nhìn chằm chằm Hoa ma ma, hắn biết đây là ý thái hậu, trong lòng thật vô cùng buồn bực, một cước liền đá vào ghế kia, ba một tiếng, chén rơi trên mặt đất, bể thành từng mảnh nhỏ, phát ra tiếng vang thanh thúy, nước mang theo vết máu, liền chảy ra, trong nháy mắt bị đất hút vào, nhìn không ra nước có mang theo vết máu kiều mị!

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ