"Tuyệt diệu, tuyệt diệu!" Tiếng trống ngưng, Nạp Lan Tĩnh nửa quỳ trên vũ đài, cho đến khi hoàng thượng ngồi trên cao lên tiếng tán thưởng, mọi người mới phục hồi lại tinh thần.
Một bức "Hồng nhật giang sơn" cũng đã hoàn thành, giang sơn vạn dặm, khí thế bàng bạc, một vòng mặt trời đỏ với hào quang vạn trượng, tài tình bậc này, làm cho mọi người cảm thấy thua thiệt.
"Bẩm hoàng thượng, điệu vũ này của Nạp Lan tiểu thư, kỹ thuật nhảy thật nổi bật, kỹ thuật họa càng tuyệt diệu, tâm tư linh hoạt, thật không có chỗ nào để chê" Hàn lâm viện đại học sĩ đứng lên, không ngớt lời khen ngợi, người phía dưới lại hòa cùng.
Trong lúc nhất thời, trên đại diện chỉ có tiếng khen ngợi, từ nay về sau, Nạp Lan Tĩnh liền nổi danh trong giới quý tộc, Nạp Lan Diệp Hoa mặt đầy tươi cười, nhìn về phía Nạp Lan Tĩnh với vẻ mặt từ ái.
"Mẫu hậu, người thấy thế nào?" Hoàng đế mỉm cười nhìn về phía thái hậu.
"Thật đúng là không tầm thường!" Thái hậu gật đầu cười, thật vừa lòng, trong lòng cũng có vài tính toán.
"Ban thưởng" Hoàng thượng vung tay lên, cung nữ liền mang phần thưởng tiến vào.
Vận Ninh quận chúa được ban thưởng Ngọc cầm, tiếng đàn thanh thúy, do thợ khéo léo làm ra, thân cầm dùng cẩm thạch mà khắc thành, không chỗ chắp nối, vô cùng tôn quý. An Bình hầu được một sáo ngọc tử, chất liệu cũng giống Ngọc cầm kia, cũng là vật quý giá rất khó phân biệt, đây là hai vật phẩm mà tiên đế cùng Thái hậu vô cùng yêu thích, thường được dùng để hợp tấu, nên chất chứa rất nhiều thâm ý.
Nạp Lan Tĩnh được ban thưởng bộ vũ y làm bằng tơ vàng, quý phái đẹp đẽ, thoạt nhìn liền biết do thợ có tay nghề cực kỳ khéo léo làm ra. Đây là cống phẩm do ngoại quốc tiến cống, thời điểm năm đó lúc thái hậu còn là phi tử, bà đã từng vì tiên đế, mặc vũ y này mà cống hiến một khúc Điệp luyến hoa, tiên đế đã từng khen tặng bà là cửu thiên huyền nữ, sau đó thì được phong làm hoàng hậu. Còn Ngô Ảnh Nhã được ban tặng một đôi ngọc như ý, tuy cũng là vật do hoàng thượng ngự ban, nhưng rốt cuộc vẫn không thể nào sánh bằng ba vật kia được
Nạp Lan Tĩnh như cười như không liếc nhìn Ngô Ảnh Nhã, nếu không phải nàng ta tự cho mình thông minh gây chuyện khó dễ với nàng, thì làm sao nàng có thể đạt được phần vinh sủng này đây
Ngô Ảnh Nhã tức đến phát run nhưng không thể phát tiết được, trong lòng nàng ta bây giờ vô cùng hối hận.
"Thưa hoàng tổ mẫu, ngày hôm nay Nạp Lan gia có đến hai vị tiểu thư tham dự yến tiệc, đều là những giai nhân khuynh thành, chúng ta vừa được chứng kiến kỹ thuật múa của vị tỷ tỷ, như vậy thì kỹ thuật của vị muội muội này chắc cũng không thua kém, sao chúng ta không nhân cơ hội này mà trải nghiệm luôn một thể?" Tam công chúa đã thay đổi bộ mặt dọa người kia, bây giờ đã lộ ra dung nhan vốn có, cười nhẹ nhàng, tuy không phải vô cùng xinh đẹp nhưng cũng có vẻ thanh tú tao nhã.
"Đúng vậy thưa mẫu hậu, nhi thần hôm nay cũng trông thấy, cũng là đứa bé tao nhã" Hoàng hậu cười cười, nhìn tam công chúa tán dương.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1
Roman d'amourThể loại: trọng sinh, cổ đại, HE Nguồn: tangthuvien.com - Converter: Rich92 Vì sự cố máy móc nên mình đã ngưng edit truyện từ năm 2018 và sau vài năm quay lại với truyện thì truyện đã được các bạn editor của nhà khác edit hoàn tất, nên mình sẽ không...