Q.2 - C29.1 - TUẪN TÁNG

2.6K 62 17
                                    

Khụ khụ! Nạp Lan Khuynh đột nhiên được trả tự do, thân mình cong lại, cổ họng rất khó chịu, không nhịn được ho khan, trong mắt tựa hồ còn vướng lệ, có chút thống hận nam nhân trước mắt này, nhưng lại không thể không nghe lời hắn, "Cơ hội? Nạp Lan Diệp Hoa căn bản không dám làm gì Cung thị, bất luận Nạp Lan Tĩnh có ở đó hay không, hắn cũng không dám động vào Cung thị!" Nạp Lan Khuynh lấy tay ôm cổ, mắt nồng đậm trào phúng!

"Hừ, nơi này có ít thuốc bột, ngươi cho Nạp Lan Diệp Hoa dùng đi!" Mắt nam tử nồng đậm tính kế, lấy từ trong lòng ra một gói thuốc bột, miệng cười gian!

"Đây là cái gì?" Nạp Lan Khuynh đề phòng nhìn nam tử, nàng đã thật khốn khổ với hắn, nay hắn muốn làm gì Nạp Lan Diệp Hoa đây?

"Ngươi không cần biết, chỉ cần ngươi làm xong, ta liền cho ngươi thuốc giải!" Nam tử khó chịu nói, nếu không phải vì mục tiêu kia, hắn cần gì phải nói chuyện với nữ tử ngu xuẩn này!

"Ngươi, hừ, hiện nay Nạp Lan Diệp Hoa chỉ ăn đồ ăn của phòng bếp nhỏ kia thôi, ta làm sao xuống tay?" Nạp Lan Khuynh nhíu mày, nam tử trước mắt này rốt cuộc là ai, có mục đích gì, độc trên người mình nặng ra sao?

Ba! Nam tử cái gì cũng không nói, hung hăng đánh Nạp Lan Khuynh! Thân mình Nạp Lan Khuynh chịu lực, không khỏi nghiêng về một bên té phịch trên mặt đất, mặt đỏ một mảnh, lấy tay nhẹ nhàng ôm, lại phát hiện lòng bàn tay dính máu chảy ra từ khóe miệng!

"Tiểu thư, tiểu thư!" Nha đầu bên ngoài nghe động tĩnh nhanh chóng gõ cửa!

"Không sao, lui ra đi!" Nạp Lan Khuynh nhìn gương mặt nam tử không hề biến sắc, cắn răng, tuy không cam tâm nhưng cũng không dám cho người khác tiến vào, đến lúc đó người không hay ho nhất định là mình, Nạp Lan Khuynh giơ tay lau khóe miệng, động đến vết thương làm nàng đau đến chảy nước mắt!

"Về sau còn dám tranh luận với ta, cũng sẽ không nhẹ nhàng như vậy, bỏ thuốc như thế nào là chuyện của ngươi, còn có, có thể đám tang Kiếm Hồn sẽ cử hành, đại tỷ ngươi nhất định xuất hiện!" Nam tử híp mắt, trong ánh mắt mang theo tham lam, nhớ lại bộ dạng Nạp Lan Tĩnh, trong lòng còn nỗi hưng phấn khôn cùng, nếu không phải thân phận nàng ta đặc thù, hắn nhất định có thể mang về làm sườn phi của mình!

Nạp Lan Khuynh không nói gì, chỉ lấy tay xoa xoa khóe miệng, chậm rãi đứng lên, lỗ tai có chút nặng nề, nàng lắc lắc đầu. Nàng ngẩng đầu, phát hiện ánh mắt nam tử tựa hồ có chút không đúng, lòng run lên, nhịn không được thối lui vài bước!

"Bổn vương phát hiện, ngươi cũng trưởng thành không ít a!" Nam tử cười tà, kéo Nạp Lan Khuynh vào trong lòng, ngón tay lướt qua hai gò má nàng, mình thật không để ý, nguyên lại nha đầu này cũng là một mỹ nhân, mặt trái xoan, cái cổ mảnh khảnh, mang theo nơi mềm mại đáng yêu của nữ tử, ngón tay hắn chảy xuống trên người Nạp Lan Khuynh, chắc chắn không sai đâu!

"Ngươi muốn làm gì?" Nạp Lan Khuynh cắn răng, muốn rời khỏi người nam tử, đụng chạm của hắn làm nàng ghê tởm!

"Ngươi nói đi!" Ánh mắt nam tử ám ám, nam tử mạnh mẽ ôm lấy Nạp Lan Khuynh, đêm trôi qua, trời sắp sáng, mệt nhọc hết một đêm, tự nhiên hắn muốn thả lỏng!

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ