Q.1 - C.19 - ĐẠI TIỂU THƯ NGĂN SÓNG

5.5K 177 2
                                    

"Ta không có, ta thật sự không có" Nạp Lan Tĩnh lặp đi lặp lại chỉ có một câu, vẻ mặt có chút bối rối, nhưng trong ánh mắt ý cười càng ngày càng đậm.

"Lại có chuyện gì nữa rồi?" Nạp Lan Diệp Hoa từ bên ngoài đi vào, trên người vẫn còn mặc nguyên triều phục, hắn vội vã tới đây chắc là do Tôn ma ma mời tới, xem ra lão phu nhân đã canh thời gian hết sức chuẩn.

Nạp Lan Diệp Hoa cau mày, vẻ mặt không hờn không giận.

"Khuynh nhi, nói cho phụ thân ngươi biết, để hắn nhìn xem Nạp Lan phủ của chúng ta có một người độc ác đến cỡ nào" Âm thanh lão phu nhân đột nhiên tăng cao, có chút tinh vi, làm cho người ta phát sinh cảm giác chán ghét.

"Dạ" Nạp Lan Khuynh liền gật đầu, mắt ngấn lệ, đem toàn bộ quá trình nói lại sơ qua một lần nữa, cũng không thèm thêm thắc, nhưng như vậy lại có thêm vài phần chân thật.

"Phụ thân, chắc tỷ tỷ chỉ nhất thời tâm trí lung lạc, cầu phụ thân đừng trách phạt tỷ tỷ" Nói xong liền quỳ trên mặt đất, cầu xin vì Nạp Lan Tĩnh.

"Lung lạc? Ta thấy trong lòng nàng ta ác tâm là hết sức rõ ràng!" Lão phu nhân sợ Nạp Lan Diệp Hoa sẽ bỏ qua, nên mau lẹ xúi giục.

"Cung thị, ngươi dạy con rất giỏi!" Nạp Lan Diệp Hoa gắt gao nắm quyền, đối với Nạp Lan Tĩnh, hắn không có bao nhiêu cảm tình, trừng phạt, bất quá chỉ là ngôn ngữ nói ra trong lúc này, nhưng còn về Cung thị, phải làm thế nào để nàng ta phục, chính mình không thể xử lý qua loa, thành thân nhiều năm rồi, nàng ta lúc nào cũng vẫn luôn tự phụ như vậy.

Nạp Lan Diệp Hoa trong lòng thầm oán Cung thị, nhưng hắn đã quên, năm đó, ai là người đã nói yêu sự cao ngạo của nàng, là ai đã nói muốn bao dung cho nàng cả đời này, nam nhân quả nhiên người nào cũng như vậy, đều dễ dàng thay đổi và hết sức ích kỷ.

"Phụ thân, xin người đừng vội, người chỉ nghe lời phiến diện một bên, làm sao có thể phán định nữ nhi là kẻ có tội được" Nạp Lan Tĩnh đứng lên, lạnh lùng nhìn những người xung quanh, những người này ai cũng ước rằng mình và mẫu thân gặp phải xui xẻo.

"Đại tỷ, chứng cứ đã xác thực vô cùng, muội biết người không cam lòng, nhưng muội thật sự không có trách tỷ, muội chỉ hy vọng tỷ biết ăn năn quay về đường đúng, đừng tiếp tục sai lầm nữa" Nạp Lan Khuynh lấy tay lau nước mắt, giống như có chút tiếc hận.

"Tổ mẫu cùng phụ thân cũng chưa từng nói qua lời nào, không đến lượt ngươi nói chuyện, bất quá chỉ là vài lời phiến diện của vài nô tài, nếu là có người thấy ngươi đi, rồi nói ngươi sử dụng khổ nhục kế thì sao! Huống hồ chi ta cũng không có động cơ gì để hại ngươi" Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng nói.

"Đại tỷ, ngươi đừng có nói bậy, rõ ràng là ngươi đang ghen tị với ta..." Nạp Lan Khuynh vừa định nói chuyện, liền bị Nạp Lan Tĩnh dùng lời đánh gãy.

"Ghen tị?? Ngươi thật sự muốn ta cười chết hay sao, luận bộ dạng, ngươi kém ta một bậc, luận thân phận, ta so với ngươi càng cao quý hơn, luận kỹ thuật nhảy múa, hừ, không phải là ta khinh thường ngươi, nhưng ngươi càng không thể so sánh với ta. Vậy ta ghen tị gì với ngươi? Ta ghen tị ngươi lòng dạ hiểm độc, tâm địa rắn rết sao?" Nạp Lan Tĩnh lời nói như châu ngọc, những câu nói ra, đều tập trung vào điểm yếu của Nạp Lan Khuynh.

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ