"Nếu trong lòng ngươi có người nào, ta liền cũng tìm cho ngươi một thân phận tốt, phong phong quang quang gả đi ra ngoài!" Nói đến đây, trong lòng Nạp Lan Tĩnh cũng đột nhiên sinh ra một tia bi thương, chính mình vừa mới nói Vận Ninh quận chúa sẽ mau cập kê, còn mình không phải sẽ ở sang năm sao?
"Tiểu thư lại giễu cợt người ta!" Lưu Thúy cười, lại thiếu một phần thẹn thùng!
"Lưu Thúy, ngươi đã cho thứ đó vào đồ ăn của Nhị di nương chưa?" Nạp lan Tĩnh quay đầu, ánh mắt lạnh băng, Nhị di nương phải chết!
"Hồi tiểu thư, nô tỳ đã làm, nhưng ngoài chúng ta ra cũng có người âm thầm hạ dược, nô tỳ đã cho người xem qua, cũng là một loại dược mạn tính!" Lưu Thúy nhíu mày, tùy rằng đã cho người điều tra ai là người hạ dược, nhưng rốt cuộc vẫn không tra được, rốt cuộc là người nào đây.
"Trước tiên bảo người của chúng ta ngừng hành động, chỉ cần chú ý ngó chừng cẩn thận là được rồi!" Nạp Lan Tĩnh đứng lên, ánh mắt sâu kín nhìn về phía bên ngoài, đến tột cùng là ai cũng hy vọng Nhị di nương chết, hoặc là làm cho Nạp Lan Khuynh càng hận chính mình.
Đại Phu đến đây, dù sao cũng chỉ là trấn an Nạp Lan Tĩnh vài câu, vốn là không bệnh, dù sao cũng chỉ là làm bộ thôi.
"Đại tiểu thư, Lục di nương cầu kiến!" Nha đầu tiến vào bẩm báo
"Nga? Cho nàng ta vào đi!" Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, buông thứ gì đó trong tay, lại để Lưu Thúy đỡ mình ra gian ngoài.
"Thiếp thỉnh an đại tiểu thư!" Lưu Châu từ bên ngoài tiến vào, chỉ thấy nàng một thân quần áo trắng như tuyết, trên đầu cài trâm ngọc lục bảo, ôn hòa nhu thuận, có vẻ cả người nàng càng thêm vẻ dịu dàng mê người, mỉm cười hành lễ, giơ tay nhấc chân đều có thêm vài phần dịu dàng, làm sao có thể thấy được bóng dáng của nha đầu khi trước.
"Lục di nương miễn lễ!" Nạp Lan Tĩnh cũng cười cười phất cánh ta làm cho Lưu Châu nhanh chóng đứng dậy, phía dưới đã có nha đầu pha trà bưng lên!"
"Thiếp có được ngày hôm nay tất cả đều do tiểu thư ban cho, thiếp vẫn muốn nói lời cảm tạ đại tiểu thư nhưng tiếc rằng vẫn chưa có cơ hội thích hợp, nay trong phủ lại vội vàng mở tiệc chiêu đãi Tương Bình Vương thế tử, thiếp mới có cơ hội đến cảm tạ đại tiểu thư!" Lưu Châu ngày nay nói chuyện cài khéo đưa đẩy, thanh âm không vội không hoãn, mỗi một câu đều đúng chừng mực!
"Đều do di nương chính là tâm của phụ thân, nào có công của ta trong đó chứ!" Nạp Lan Tĩnh cười yếu ớt, khép hờ nửa mắt, đều nói vô sự không đến điện tam bảo, Lưu Châu đến nơi này của mình tất nhiên sẽ có mục đích.
"Ân đức của tiểu thư, thiếp không dám quên, nay có một chuyện muốn thương nghị cùng đại tiểu thư!" Lưu Châu ăn nói thật cẩn thận, khẽ cắn môi, tựa hồ như khó mở miệng!
"Di nương có việc cứ nói, đừng ngại!" Nạp Lan Tĩnh càng cười càng ngọt, nhẹ nhàng cầm đùa chén trà, lẳng lặng nghe thật ra Lưu Châu muốn nói cài gì.
"Đại tiểu thư, thiếp có tội!" Lưu Châu đột nhiên nhắm hai mắt lại, nước mắt chảy thành hai hàng.
"Di nương làm cái gì vậy!" Nạp Lan Tĩnh trên mặt cả kinh, vội vàng buông chén trà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1
RomanceThể loại: trọng sinh, cổ đại, HE Nguồn: tangthuvien.com - Converter: Rich92 Vì sự cố máy móc nên mình đã ngưng edit truyện từ năm 2018 và sau vài năm quay lại với truyện thì truyện đã được các bạn editor của nhà khác edit hoàn tất, nên mình sẽ không...