"Vũ Nhi, thứ muội tuổi còn nhỏ, ngươi cũng chớ nên tức giận" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng cười, lôi kéo tay Nạp Lan Khuynh, "Khuynh nhi, Vũ Nhi tỷ tỷ chỉ là nói giỡn vậy thôi, muội đáng yêu như vậy, ngay cả tổ mẫu cũng rất yêu thích, sao lại có người không thích muội chứ"
Âm thanh Nạp Lan Tĩnh rất nhỏ, nhưng người khác đều có thể nghe thấy, ai ai cũng tự nhiên thay đổi sắc mặt, hóa ra chỉ là một thứ nữ mà còn dám vọng tưởng kêu đích tiểu thư Hầu phủ người ta một tiếng tỷ tỷ, đúng là không biết thẹn, ở nhà được tổ mẫu yêu thích chứ gì, không trách được thứ nữ mà có thể đến dự bách hoa yến, tuổi còn nhỏ như thế mà lại có thế lực rồi.
Ánh mắt ghét bỏ của mọi người đều thẳng tắp hướng về Nạp Lan Khuynh, hốc mắt nàng ta lần này là đỏ thật sự, trong lòng hung hăng lôi Nạp Lan Tĩnh ra mắng vài lần, muội muội thì muội muội thôi không được sao, lại cố ý thêm chữ "thứ" vào, không phải là cố tình làm cho mình khó xử chứ.
"A, tiểu thư nhà ai vậy, trông đáng yêu quá!" Một thân ảnh nữ tử mang quần áo màu vàng hạnh xa xa đi tới, gương mặt tròn tròn, thấy Nạp Lan Khuynh liền nhanh chóng bước qua, tay giơ ra liền muốn nhéo hai má của nàng ta.
"Tỷ tỷ cứu muội" Nạp Lan Khuynh quýnh quáng la toán lên, ngay lập tức tránh phía sau lưng Nạp Lan Tĩnh, dùng ánh mắt khinh miệt để nhìn nữ tử này, tai to mặt lớn như vậy xấu xí thô tục vô cùng, nếu như là nàng ta thì Nạp Lan Khuynh sẽ xấu hổ đến nổi không dám ra đường.
"Nha đầu kia, ngươi lại dám trốn sao, xem ta có dám lột da ngươi ra không!" Nữ tử mập mạp, ánh mắt hờn giận, bắt đầu hoạt động thân mình.
"Không nên nha, nha đầu xấu xí kia, cẩn thận đại tỷ của ta lột da ngươi đó, chúng ta là tiểu thư Nạp Lan phủ, ngươi là người phương nào, còn không xưng tên ra mau, nếu hiện tại ngươi cầu xin ta, ta sẽ cố gắng xin đại tỷ ta tha cho ngươi" Nạp Lan Khuynh nhìn thẳng, dù sao thì hôm nay chính nàng đã bị mọi người ở đây chướng mắt rồi, sao nữ tử kia không trêu ghẹo Nạp Lan Tĩnh đi, tại nơi này làm cho nàng ta xấu mặt không phải tốt hơn sao
"Tiểu thư Nạp Lan gia? Ngươi tưởng ta sợ sao?" Nghe Nạp Lan Khuynh nói xong, quả nhiên nữ tử kia chuyển ánh mắt nhìn về phía Nạp Lan Tĩnh, không biết chuyện gì, nhưng nghe lời nói châm chọc chói tay như vậy, làm cho ai ai cũng cảm thấy phiền chán
Vũ Nhi cảm thấy người này cực kỳ vô lễ, vừa muốn mở miệng răn dạy lại bị Nạp Lan Tĩnh kéo tay, lắc lắc đầu, ý bảo nàng ta không nên gấp gáp. Chúng tiểu thư nghe được tiếng vang, đều vây quanh lại, có thể được dự bách hoa yến, đều là quan to quý nhân, có thể nghe danh Nạp Lan phủ mà không e ngại thì trong kinh thành sợ không có mấy người. Tuy rằng mọi người không biết nữ tử béo kia là ai, nhưng xem ra thân phận nàng ta không thấp, tất cả mọi người đều nhìn Nạp Lan Tĩnh, vui sướng khi người gặp họa. Không phải vì các nàng có cừu oán với Nạp Lan phủ, nhưng bách hoa yến là vì tuyển phi mà mở ra, tự nhiên mất một người thì đỡ một người, không phải sao.
Cung thị cũng chú ý tới bên này, nhưng bị chúng phu nhân vây quanh, nên không cách nào qua bên đó được, vì vậy chỉ có thể đứng mà lo lắng suông.
"Vị cô nương này, xin thứ lỗi cho, thứ muội ta cũng không có ác ý, cũng là do ngày thường ít khi xuất môn, nhất thời bị kinh sợ, Tĩnh nhi thay thứ muội xin lỗi cô nương!" Nạp Lan Tĩnh cười nhạt, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, giọng nói thanh thúy nhẹ nhàng lại tràn đầy ý cười, nếu nữ tử béo kia không bỏ qua, thì có vẻ nàng ta rất không có phong độ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1
RomanceThể loại: trọng sinh, cổ đại, HE Nguồn: tangthuvien.com - Converter: Rich92 Vì sự cố máy móc nên mình đã ngưng edit truyện từ năm 2018 và sau vài năm quay lại với truyện thì truyện đã được các bạn editor của nhà khác edit hoàn tất, nên mình sẽ không...