Q.1 - C.9 - TRỪNG PHẠT NHỊ DI NƯƠNG

6.8K 199 18
                                    

"Khuynh nhi, muội mau đến chỗ của tỷ tỷ, đây là chuyện của phụ thân cùng Nhị di nương, chúng ta đều là tiểu bối, làm sao có thể xen vào được chứ" Nạp Lan Tĩnh cũng chạy qua, kéo Nạp Lan Khuynh lên, "Khuynh nhi, muội đừng nháo nữa, tỷ tin tưởng phụ thân có chủ kiến của người, sau này muội cũng đừng gọi Nhị di nương là mẫu thân trước mặt mọi người nữa, như vậy không đúng lễ đâu" Nạp Lan Tĩnh trước sau gì đều nhỏ giọng mà nói, giống như một người tỷ tỷ đang lo lắng cho muội muội của mình mà dặn dò, nhưng lại cố tình làm cho Nạp Lan Diệp Hoa nghe được từng lời từng lời rất rõ ràng.

"Đúng vậy, về sau nương của các ngươi chỉ có một mình đại phu nhân. Còn di nương, rốt cuộc cũng chỉ là di nương, bất quá chỉ là loại nô tài hạ đẳng thôi" Nạp Lan Diệp Hoa nghe được tự nhiên cảm thấy rất tức giận, hướng về phía các thứ nữ mà quát lên.

"Dạ, cẩn tuân giáo huấn của phụ thân" Nhóm thứ nữ nhanh chóng chạy đến cung kính.

"Lão gia, Khanh nhi rốt cuộc đã làm gì sai sao? Tại sao lão gia lại tức giận Khanh nhi như vậy" Nhị di nương giống như đã hồi thần trở lại, nàng ta quỳ trên mặt đất, đầu tóc hỗn độn, lại cố tình làm cho hơi thở càng thêm mềm mại đáng yêu. Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng nhếch khóe miệng, nữ nhân này đúng là vưu vật trời sinh, làm cho nam nhân không thể đè nén được ham muốn của mình

"Phụ thân, có phải nữ nhi đã chọc giận phụ thân hay không, cầu phụ thân trách phạt nữ nhi, tổ mẫu, là con đã chọc tổ mẫu tức giận sao? Cầu tổ mẫu trách phạt" Nạp Lan Khuynh tránh tay của Nạp Lan Tĩnh, cùng quỳ một chỗ với Nhị di nương, vốn là ánh mắt thủy nguyệt linh động, nay lại bao phủ bởi nước mắt, thật làm cho người ta đau lòng.

"Ngươi là muốn làm cho tổ mẫu thương tâm sao? Còn không mau đứng lên cho ta" Lão phu nhân đã thương Nạp Lan Khuynh từ nhỏ, nay thấy nàng ta chịu ủy khuất, tự nhiên trong lòng đau đớn không thôi, nói xong liền lôi kéo Nạp Lan Khuynh đứng lên, ôm vào trong ngực

"Ngươi lần này phát hỏa cái gì, Khanh nhi mấy năm nay đối xử với ngươi thế nào? Không có công lao tất cũng có khổ lao, ngươi làm sao có thể hạ thủ thẳng tay như thế, rốt cuộc là vì chuyện gì?" Lão phu nhân ngẩng mặt, vừa rồi Nạp Lan Diệp Hoa nói câu di nương chỉ là loại nô tài nên đã đắc tội đến lão phu nhân, nhưng bởi vì người nói ra câu này lại chính là con trai của bà ta, nên bà ta mới không thể phát tác.

Năm đó, lão phu nhân bất quá cũng chỉ là thiếp thất, nhưng bởi vì chính thất không có con thừa tự, mà chính bà ta lại sinh được cho Nạp Lan gia một nam đinh duy nhất nên mới được thăng lên làm bình thê, mà ngay thời điểm đó, chính thất cực kỳ hà khắc, nếu không phải năm đó lão lão phu nhân sớm hôm bảo hộ, sợ là bà ta đã bị chính thất hại chết.

Nên hiện nay, lão phu nhân luôn nâng đỡ di nương, lúc nào cũng làm khó Cung Thị, là vì trong lòng bà ta sớm đã có khúc mắc, hoặc cũng có thể nói bà ta là đang muốn tìm kiếm cảm giác cao cao tại thượng, cảm giác luôn đứng trên đầu người khác.

"Nương, là do nàng ta hồ đồ! Chuyện đêm qua đã kết thúc rồi, nàng ta sao có thể đến trước mặt nương mà bàn lộng thị phi, làm hại hậu viên không yên, làm cho Nạp Lan phủ ta bị quận chúa cười nhạo, cho nên, nàng đáng bị đánh" Nạp Lan Diệp Hoa là đối với người mẫu thân này có chút bất đắc dĩ, trước kia bọn họ nương tựa nhau mà sống, năm đó lúc chính thất còn sống, mặc dù lão lão phu nhân luôn che chở, nhưng bọn họ vẫn chịu không ít thiệt thòi, mẫu thân lại đối với chính hắn càng thêm quý trọng.

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ