Q.1 - C51.1 - TRA NỮ BÁO ỨNG

4.4K 95 0
                                    

"Ừm!" Vũ nhi đáp lời, rồi không nhắc đến nữa, giống như chỉ lo chú ý cảnh sắc bên ngoài nên toàn bộ đầu đều vươn ra ngoài cửa sổ.

"Chuyện của Anh Đào chắc Hầu gia cùng Hầu phu nhân cũng đã biết qua rồi, nhưng mẫu thân ta còn muốn đến phủ xin lỗi Hầu gia cùng Hầu phu nhân!" Nạp Lan Tĩnh buông chén trà, cùng nhìn cảnh sắc bên ngoài, trên bờ sông đã kết thành một lớp băng mỏng, bốn phía đều là một mảnh trắng ngà, làm cho người ta không nhịn được phải than lên hôm nay sao đẹp như vậy!

"Bá mẫu khách khí rồi, chuyện Anh Đào cũng đã qua rồi, về sau cũng đừng nhắc lại nữa! Nhất là trước mặt Hiên ca ca để hắn không thấy khó chịu!" Vũ nhi vươn tay, mở cửa sổ rộng ra một ít, cảm nhận gió lạnh thổi vào, Nạp Lan Tĩnh không tự giác rụt cổ lại, nhưng nhìn thấy Vũ nhi như cực kỳ thích cảm giác này nên cũng không nhiều lời.

"Tĩnh nhi, qua vài ngày nữa chắc sẽ có người chơi trên băng đây!" Vũ nhi hít một hơi, quay sang nói, vẻ mặt đầy tươi cười.

"Ừ, chờ thêm vài ngày nữa chúng ta đến đây xem tiếp!" Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, trong lòng cảm thấy dường như Vũ nhi có chuyện không vui, nhưng rốt cuộc vẫn không biết nàng có cái gì không thích hợp.

Bỗng nhiên phịch một tiếng, dọa cho Nạp Lan Tĩnh giật nảy cả mình, linh mộc từ phía trên cửa sổ rớt xuống, làm rách cả giấy dán trên cửa sổ, khi nhìn đến có thể vừa vặn nhìn thấy lỗ hỏng ở mặt trên.

"A! Ai làm mà vô dụng như vậy chứ!" Vũ nhi hoảng sợ, đem linh mộc này cầm xuống, nhu nhu đỉnh đầu, vừa rồi linh mộc rớt xuống đã trúng phải đầu nàng.

"Vũ nhi, không có việc gì chứ?" Nạp Lan Tĩnh hỏi, đóng cửa sổ lại, cùng Vũ nhi ngồi lại trên ghế.

"Không có việc gì, chẳng qua là xui quá đi thôi!" Vũ Nhi nói ra, đặt linh mộc vừa nhặt thật mạnh lên bàn, bĩu môi, nằm nghiêng trên tháp thượng đối diện.

"Ngươi thực tự tại quá!" Nạp Lan Tĩnh khẽ cười một tiếng, trong phòng này cũng rất thoải mái, nhưng trên cửa sổ bị hỏng một lỗ, tuy rằng không lớn, nhưng rốt cuộc gió vẫn có thể len vào được, nàng đang muốn sai Lưu Thúy đi xuống dưới tìm tiểu nhị đến sửa thì liền nghe có tiếng đập cửa, Lưu Thúy đi tới cửa, còn chưa kịp mở cửa đã có người tự đẩy cửa vào.

"Các ngươi có thấy linh mộc vừa rơi xuống cửa sổ hay không!" Vào phòng là một nha đầu, liếc mắt một cái liền thấy Nạp Lan Tĩnh đang ngồi trên ghế, thấy nàng mặc một bộ y phục trắng thuần khiết, nghĩ rằng chắc không phải nữ tử danh gia vọng tộc gì, do đó ánh mắt cũng có chút khinh miệt.

Nạp Lan Tĩnh nhíu nhíu mày, trong lòng rốt cuộc cũng có chút tức, bất quá chỉ là một nha đầu thôi mà đã kiêu ngạo như vậy rồi, chắc chủ tử của nàng sẽ còn lợi hại hơn nữa. Nạp Lan Tĩnh cố gắng đàn áp cơn tức xuống đáy lòng, rốt cuộc vẫn không phát hỏa, người có thể tới nơi này không phải là đại nhân thì cũng chính là người giàu có, kiêu ngạo như vậy không phải là quý nhân trong cung đi ra ngoài chứ!!!

"Chúng ta không nhìn thấy!" Vũ Nhi bên cạnh đang nằm ngồi dậy, trong lòng có chút phiền chán, nha đầu kia vô lễ như vậy, nên tự nhiên sắc mặt không được tốt cho lắm.

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ