"Ta..., mà thôi" Tam di nương nhắm mắt lại, thở dài nặng nề, giống như nàng ta muốn nói cái gì nhưng rồi lại thôi hoặc là không thể nào nói nên lời, tay trái nhanh chóng lần chuỗi hạt, giống như tâm trạng đang bị kích thích nặng nề, nhưng rồi từ từ cũng chậm lại, giống như nội tâm nàng cũng đã dần bình tĩnh
"Phu nhân, đây là trà bích loa xuân thiếp mới vừa tuyển chọn, tuy rằng vị sẽ không thể so được với trà cống phẩm của hoàng cung, nhưng cũng không kém bao nhiêu, thiếp thật không dám nói ngoa, tại dân gian mà tìm được loại trà có hương vị tốt như thế này thì cũng rất là khó đó" Thanh âm Tứ di nương nghe thật êm tai, như tiếng kêu thanh thúy của chim hoàng anh, tựa hồ như chỉ cần nàng ta mở miệng nói chuyện thì tất cả mọi phiền muộn cứ như thế mà tiêu tan hết.
Tỳ nữ phía sau lưng Tứ di nương tuân lệnh mang trà đi lên, nhìn qua thì đây chỉ là một hộp trà bằng gỗ thường có màu đỏ. Nhưng Nạp Lan Tĩnh thì biết rất rõ ràng, Tứ di nương nguyên là ca kỹ, bởi vì trời sinh có giọng ca hay, nên là trường hợp ngoại lệ mà Nạp Lan Diệp Hoa cho tiến vào phủ, nâng thành di nương. Vị di nương này đối với trà mà nói rất say mê và có nghiên cứu, các loại trà bên ngoài muốn vào tướng phủ đều phải thông qua tay nàng sàng lọc lựa chọn, cho nên những loại trà đó khi lên được chén trà, đều có hương vị vô cùng tuyệt vời.
"Ngươi thật có tâm!" Cung thị thản nhiên nói, tay nhẹ nhàng mở hộp gỗ ra, chỉ thấy bên trong hộp có một sọt nhỏ không biết dùng cái gì mà đan thành, bốn phía có vài cánh hoa phủ lên, trên mặt hoa tựa như còn những giọt sương đọng lại, khi mở cánh hoa ra, hương trà nhẹ nhàng thanh thoát liền lan toả khắp phòng.
"Thưa mẫu thân, trà bích loa xuân này vừa được phân xuống tối qua, di nương đã ngồi suốt đêm để sàng lọc, rồi sáng sớm nay di nương lại ra vườn hái vài cánh hoa để ủ lên, hương vị trà nhờ đó mà tăng lên" Tam tiểu thư Nạp Lan Ngọc người bình thường như tên, cũng là tiểu cô nương đáng yêu, nhưng nếu so với Nạp Lan Khuynh thì lại thiếu vài phần thiên chân, vả lại nếu xem xét cẩn thận, thì sẽ phát hiện trên người vị Tam tiểu thư này lại phát ra một cỗ ngạo khí
"Tứ di nương thật có lòng! Ngọc nhi mặc đồ mới phải không? Màu hồng nhạt này thật thuận mắt, Ngọc nhi mặt bộ đồ này thật thích hợp" Cung thị có chút khen Nạp Lan Ngọc, bất quá đây chỉ là lời nói tùy tiện thôi, nhưng lại làm cho Nạp Lan Ngọc vô cùng đắc ý
"Đại tỷ mặc thì vẫn xinh đẹp hơn, Ngọc nhi thật sự là rất hâm mộ tỷ" Nạp Lan Ngọc cười ha hả, lộ ra cặp răng nanh, nhưng ánh mắt nàng ta rõ ràng là đang khinh thường, khí chất cao ngạo không ai có thể bì kịp
"Chúng ta sao có thể so sánh với nhau được" Nạp Lan Tĩnh che miệng cười, tựa hồ như có chút ngượng ngùng, nhưng trong ánh mắt lại chứa một tia lạnh lẽo, một thứ nữ tầm thường sao có thể xứng so sánh với đích nữ chứ.
Sắc mặt của Nạp Lan Ngọc dần dần thay đổi, nàng ta chỉ nghĩ mình khen Nạp Lan Tĩnh một cái, Nạp Lan Tĩnh thân là trưởng tỷ, thế nào cũng sẽ khen lại nàng ta, nhưng nào ngờ đâu, Nạp Lan Tĩnh lại không hề khách khí mà hạ thấp nàng ta như vậy, việc này một phần cũng do Nạp Lan Ngọc còn nhỏ tuổi, nên tất nhiên sẽ không hiểu được rằng, đích thứ tự có sự khác biệt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1
RomanceThể loại: trọng sinh, cổ đại, HE Nguồn: tangthuvien.com - Converter: Rich92 Vì sự cố máy móc nên mình đã ngưng edit truyện từ năm 2018 và sau vài năm quay lại với truyện thì truyện đã được các bạn editor của nhà khác edit hoàn tất, nên mình sẽ không...