"Tiểu thư, các nàng đã đi hết rồi, nô tài không làm sai chứ? Đại tiểu thư đã bắt đầu chú ý Tam di nương rồi!" Phía sau núi giả phát ra âm thanh ngả ngớn của nam tử.
"Tráng ca ca lợi hại nhất, người ta cảm động đến không biết phải nói gì cho phải đây!" Chỉ thấy một nữ tử nhẹ nhàng cười, lấy tay xẹt qua hai má nam tử, môi nhẹ nhàng chu ra, mang theo ý tứ mê hoặc.
"Ngươi tiểu yêu tinh, lúc nào cũng quyến rũ ca ca!" Nam tử thấy bộ dạng này của nữ tử, đã sớm tâm hoa nộ phóng, đôi tay không yên hướng đến dưới váy nữ tử "khám phá".
"Tráng ca ca, còn một cây trâm nữa đâu!" Thanh âm mềm mại đáng yêu của nữ tử vang lên, hai tay quàng sau gáy nam tử, để đôi tay nam tử muốn làm gì trên người mình thì làm.
"Ta nhớ mà! Muội muội tốt ta cho ngươi!" Nam tử không tình nguyện xuất trong ống tay áo một cái trâm đưa cho nữ tử, môi khẩn cấp cuối xuống hôn lên bầu ngực nữ tử.
Nữ tử mị hai mắt, phối hợp cùng động tác nam tử, càng làm cho nam tử hưng phấn đến cực hạn, đáy mắt nhiễm một mảnh dục vọng.
"A!" Đột nhiên nghe tiếng nam tử hét thảm, chỉ thấy nữ tử đứng ở nơi đó như trước, ánh mắt đầy tia thị huyết ngoan lịch, cây trâm trong tay đã đâm thật sâu vào gáy nam tử, trong nháy mắt máu chảy ra, dính đầy bàn tay nữ tử, nam tử trừng mắt, từ từ ngã xuống, tắt thở.
"A!" Đang lúc nữ tử dùng vải áo trên người nam tử chà lau máu tươi dính trên tay, liền thấy từ phía cao trên núi giả rơi xuống một tiểu cô nương.
"Ta không nhìn thấy cái gì hết, không nhìn thấy cái gì hết!" Cô nương này vốn là đến đây nghỉ trưa, nghe được tiếng hô hoán lấy nước, liền vụng trộm chạy đến đây xem náo nhiệt, thấy chúng di nương đều rời đi, mới muốn từ núi giả nhảy xuống, liền nhìn thấy một màn làm người ta sợ hãi như vậy, vừa bị trượt chân té xuống, chân đã bị thương không thể động đậy, tiểu cô nương trợn to hai mắt, lấy tay chống thân mình, không thể lùi về sau nên càng sợ hãi, hai tay càng đẩy mạnh, nhưng đột nhiên thân mình như đeo nặng ngàn cân!
"Ha ha, vốn là sẽ không có chuyện gì với ngươi, nhưng ngươi đã cố tình đến đây giúp vui, ta liền chiều ý ngươi!" Nữ tử chậm rãi bước từng bước một về phía trước, máu tựa hồ như không hề đọng lại, trượt xuống thân cây trâm rơi xuống đất, mỗi một giọt đều giống như âm thanh triệu hồi của thần chết.
"A" Tiểu cô nương hét lên một tiếng, trừng lớn hai mắt như trước, hai tay nắm chặt cây trâm đâm sâu vào yết hầu mình, mặt dần dần chuyển từ màu đỏ sang màu tím, rồi không còn động tĩnh.
**********
"Tiểu thư, mau vào đổi giày nhanh!" Vừa vào phòng, Lưu Thúy liền sắp xếp cho Nạp Lan Tĩnh thay một đôi giày khô khác. Mới vừa rồi bởi vì sốt ruột chạy đi, không đổi giày liền chạy ra ngoài nên nay giày đầy tuyết, trong ngoài đều ẩm ướt!
"Được rồi!" Nạp Lan Tĩnh thay đổi quần áo. Lưu Thúy cầm khăn lau hết tuyết bám trên tóc Nạp Lan Tĩnh.
"Di, nha đầu Thu Nguyệt kia sao vẫn chưa vào đến" Lưu Thúy lơ đãng nói một câu, thời điểm đi ra ngoài vẫn thấy nàng đi theo, nhưng khi trở về lại không thấy bóng dáng người đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1
RomanceThể loại: trọng sinh, cổ đại, HE Nguồn: tangthuvien.com - Converter: Rich92 Vì sự cố máy móc nên mình đã ngưng edit truyện từ năm 2018 và sau vài năm quay lại với truyện thì truyện đã được các bạn editor của nhà khác edit hoàn tất, nên mình sẽ không...