Q.1 - C.30 - QUÝ THIẾP TẤT NHIÊN DỰA VÀO MẪU BẰNG TỬ QUÝ

5.2K 135 2
                                    

"Tiểu thư, Lưu Châu thật là đáng thương quá" Khi trở lại phòng, Anh Đào nhịn không được thở dài, biết bao nhiêu hạ nhân đều mong chờ đạt được địa vị cao, làm thông phòng cho người ta cứ ngỡ là vô cùng tốt, nhưng đến hôm nay khi xem vết thương kia trên người Lưu Châu, thì không khỏi than thở. Làm thông phòng thì như thế nào, cuối cùng vẫn là một nô tài, so với thường ngày vẫn chẳng cao bao nhiêu, chẳng bằng có một chủ tử tốt, tận tâm hầu hạ chủ tử là đúng đắn nhất.

"Aiz, việc mà mỗi người theo đuổi điều không giống nhau, những thứ nàng ta muốn, chỉ có thể viết nên bằng thủ đoạn thôi" Trên mặt Nạp Lan Tĩnh cũng không có gợn sóng, thế giới này vốn là mạnh được yếu thua, ngươi muốn cái gì cũng phải đều trải qua cố gắng cùng tài năng của ngươi, ví như quyền lợi, ví như sự sinh tồn.

"Mặc dù có được bao nhiêu đi chăng nữa, thì lúc chết đi cũng không thể mang theo được" Lưu Thúy bên cạnh nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt nhìn về phía xa xa, trên mặt lại hiện lên nét tang thương mà ở tuổi của nàng không thể có.

"Được rồi, không nên ngồi đây mà thương cảm nữa, Lưu Thúy, mau đi chọn giúp ta một cái ngân sai lại đây" Nạp Lan Tĩnh thở dài, qua mấy ngày nữa Thu Hải Đường cũng sắp nở rồi.

"Tiểu thư" Lưu Thúy liền mang một cái ngân sai phỉ thúy lại đây

"Ừ, không sai, sử dụng cái này đi" Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, "Đến hội ngươi liền lấy cái này đưa qua cho Lưu Châu đi, nói với nàng ta là thứ này vô cùng tốt đó" Trong lòng Nạp Lan Tĩnh cũng đã âm thầm tính kế.

Ngày này, thời tiết vô cùng tốt, vạn dặm trời trong, cuối thu khí trời se se lạnh, lão phu nhân hẹn mọi người cùng ra hoa viên ngắm đám Thu Hải Đường diễm lệ vừa mới nở. Bên trong Bách Hoa Tùng, các vị di nương vị nào cũng minh diễm, ngay cả Tam di nương ngày thường chỉ mặc áo màu sậm, hôm nay cũng đã thay đổi kiện áo màu lam, mặt mày trang điểm nhạt, rốt cuộc cũng là một vị mỹ nhân

Nhị di nương hôm nay bất qua cũng đã qua nhiều tháng mang thai, quần áo cũng không còn sử dụng thắt lưng, mà lại còn rộng thùng thình, nhưng cũng không giảm đi phần nào sự xinh đẹp của nàng, mà còn tăng thêm một loại tao nhã thành thục.

"Thỉnh an lão gia" Mọi người hành lễ, Nạp Lan Diệp Hoa vừa hạ triều liền bị lão phu nhân gọi qua

"Đều đứng cả lên đi" Nạp Lan Diệp Hoa mỉm cười ngồi xuống, Cung thị cùng lão phu nhân chia ra ngồi hai bên hắn, sau sự việc lần trước, Nạp Lan Diệp Hoa cũng không còn tươi cười trước mặt mọi người nữa.

"Lão gia nếm thử, hoa quế cao này là do lão phu nhân tự mình phân phó làm" Nhị di nương tươi cười như lúc còn ngọt ngào thuở trước, mà nàng ta cũng không bởi vì chuyện lần trước mà trở nên e dè.

Nạp Lan Diệp Hoa cười gật đầu, "Mẫu thân có lòng" Hắn quay đầu nhìn về phía lão phu nhân.

"Lão gia, trà này là do trước đó vài ngày thiếp tự tay chọn lựa, mời lão gia nếm thử xem có hợp khẩu vị của người hay không?" Tứ di nương vừa thấy biểu hiện của Nhị di nương, tự nhiên là không chịu để mình thua thiệt, liền hiến ra vật quý để lấy lòng.

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ