Q. 1 - C50.2 - CHO NẠP LAN KHUYNH DANH PHẬN

4.9K 95 4
                                    

"Đáng thương cho trong sạch của muội muội, nay quần áo bên người bị thế tử lấy đi, tương lai làm sao có thể nhìn mặt người khác!" Nạp Lan Tĩnh sâu kín liếc mặt một cái, lời vừa dứt, vẻ mặt lại tràn đầy bi thương.

"Đại tỷ không cần lo lắng, thanh giả tự thanh, thế tử cũng là người bị hại, chỉ cần phụ thân tra ra hung thủ liền có thể trả lại trong sạch cho nữ nhi!" Nạp Lan Tĩnh biến sắc, trong tương lai nàng muốn vào thái tử phủ, quả quyết không thể có đường rẽ gì xảy ra phía trước, tên thế tử kiêu ngạo kia nhất định không thể thành phu quân của mình!

"Muội muội nói vậy mà được sao, chung thân đại sự há có phải trò đùa, nay quần áo của ngươi bị thế tử lấy đi, vô luận như thế nào cũng thỉnh thế tử cấp cho muội muội ta một danh phận!" Vẻ mặt Nạp Lan Tĩnh ngưng trọng, như là một trưởng tử đơn thuần quan tâm muội muội.

"Hừ, nếu thật sự nàng ta bị trộm đúng như lời vừa nói, quần áo bên người nàng không biết bao nhiêu người có thể lấy đi, nếu đều phải cho nàng ta danh phận, chẳng phải nàng ta cùng với cô nương ở Xuân Hồng lâu kia cũng không có gì khác nhau sao! Nữ nhân như vậy bản thế tử quyết không thu!" Kiếm Hồn nói chuyện không thèm để ai vào mắt, vốn hắn luôn tâm tâm niệm niệm là Nạp Lan Tĩnh, nay bị Nạp Lan Tĩnh nói mình trộm đồ còn không nói, bây giờ còn muốn nhét cho hắn một người quái dị, trong lòng hắn tự nhiên vô cùng tức giận.

"Ngươi đang nói cái gì vậy!" Thái tử trừng mắt liếc nhìn Kiếm Hồn một cái, nhị tiểu thư người ta rốt cuộc cũng là thiên kim tướng phủ, tuy nói chỉ là thứ nữ, nhưng cũng không thể để người ta vấy bẩn như vậy, điều này làm cho thể diện của Nạp Lan Diệp Hoa phải tính như thế nào đây.

"Một thứ nữ muốn bước chân vào Tương Bình vương phủ, quả thật vọng tưởng!" Kiếm Hồn cũng tức giận, hắn nói sai sao? Nữ nhân xấu xí như vậy hắn mới không cần, "Dù sao quần áo bên người của nàng thế tử cũng nhìn thấy qua mà, đơn giản lắm, ngươi làm người tốt một lần đi, thu người vào thái tử phủ của ngươi, phủ đệ kia của ngươi còn lớn hơn Tương Bình Vương phủ của ta rất nhiều, thu một nữ nhân vào chắc cũng không chiếm nhiều chỗ đâu!" Kiếm Hồn khinh thường nói, tính tình hắn rất nghiêm khắc, có đôi khi đối với hắn nữ nhân chỉ là vật phẩm, tùy tiện kiếm một chỗ bài trí là được.

"Ngươi!" Thế tử cứng miệng, trong lòng tự nhiên cũng không muốn, một thứ nữ rốt cuộc vẫn là thứ không thể lên mặt bàn được.

"Thái tử điện hạ đừng nên khó xử, thần nữ tự biết không xứng với điện hạ, cầu điện hạ không cần để trong lòng!" Nạp Lan Khuynh cúi đầu rất thấp, âm thanh mang chút giọng mũi, ra vẻ đại nghĩa nói, một nam tử bình thường nếu gặp tình huống này tất nhiên sẽ an ủi nàng ta vài câu.

"Nếu nhị muội không muốn tiến thái tử phủ, vậy thì phải nhờ vào thế tử, rốt cuộc thế tử phải cho chúng ta một công đạo!" Nạp Lan Tĩnh trầm giọng một bên, trên mặt lại có bộ dạng như đang xem kịch vui.

"Hừ, xấu nữ như vậy, ai yêu được chứ!" Vẻ mặt Kiếm Hồn không kiên nhẫn, không để ý đến cấp bậc lễ nghĩa, đứng dậy trở mặt chạy lấy người.

"Nạp Lan tướng gia, thế thử ở Bình thành ngây ngốc thành thói quen rồi nên không hiểu lễ nghĩa, trở về tất nhiên hoàng thúc sẽ quản giáo hắn thật tốt, Nạp Lan tướng gia cũng đừng chấp nhặt hắn!" Thái tử đứng dậy ôm quyền, cười tự nhiên.

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ