Q. 1 - C47.2 - XÉ RÁCH MẶT

4.1K 118 2
                                    

"Thỉnh an tổ mẫu!" Nạp Lan Tĩnh vào phòng lão phu nhân, thấy được chúng di nương cùng tiểu thư cũng đều ở đó.

"Ngồi đi!" Lão phu nhân gật gật đầu, sắc mặt âm trầm lợi hại, chắc là hôm nay đã bị kinh hách không ít.

"Thỉnh an đại tỷ tỷ! Thỉnh an đại tiểu thư!" Mọi người hành lễ, Nạp Lan Tĩnh phất phất tay cho mọi người rồi mới ngồi vào chỗ của mình.

"Nay ta gọi các ngươi đến đây vì có chuyện quan trọng muốn nói, Cung thị không tốt, sau này quyền chưởng gia đều đặt trên người các ngươi!" Lão phu nhân trầm giọng, nay tôn tử không ở đây, tự nhiên là muốn ra tay giải tỏa ác khí trong lòng

"Tổ mẫu, Tam di nương ngày thường hiền lành nhất, lại là người vào phủ sớm hơn các di nương ở đây, chưởng gia là hợp lý nhất rồi!" Trên mặt Nạp Lan Khuynh vẫn mỉm cười ngọt ngào như trước, ánh mắt lúc sáng lúc tối nhìn chằm chằm Nạp Lan Tĩnh.

"Lão phu nhân, Tam di nương mặc dù là người thích hợp, nhưng lại một lòng hướng phật, tất sẽ không chuyên tâm, thiếp tuy bất tài, nhưng cũng nguyện ý chia sẻ cùng lão phu nhân!" Tứ di nương liếc mắt nhìn Nạp Lan Tĩnh, thấy trên mặt nàng không có biến hóa gì, mới có dũng khí nói.

"Lão phu nhân anh minh, tuy nói Tam di nương cùng Tứ di nương đều có thể chưởng gia, nhưng thiếp cảm thấy..." Lưu Châu nói xong liền dừng lại, ánh mắt xem xét trên người Nạp Lan Tĩnh

"Chứ không phải ngươi cũng muốn quản gia?" Tứ di nương vừa nghe xong liền mất hứng, nay Lưu Châu là người được sủng ái nhất nếu nàng ta có quyền chưởng gia, làm sao nàng còn có cơ hội xoay chuyển.

"Tứ di nương nói đùa rồi, thiếp tự biết thân phận hèn mọn, làm sao có ý nghĩ như vậy, thiếp chỉ cảm thấy lão phu nhân cùng với tiểu thư cùng chủ trì, như vậy mới có thể phục chúng" Lưu Châu cười cười, nay nàng tự nhiên phải vì đứa nhỏ trong bụng mình mà tính toán, trong phủ không thể đắc tội lão phu nhân cùng đại tiểu thư, để cho các nàng đấu đến ngươi chết ta sống, đứa nhỏ của nàng mới có thể đắc ý bảo toàn được.

"Đương nhiên không được, lão phu nhân tuổi tác đã cao, sao có thể để cho vãn bối chúng ta làm phiền, đại tiểu thư là một tiểu cô nương chưa chồng sao có thể thường ngày lại lo lắng cho những chuyện này!" Tứ di nương vừa nghe liền lập tức sốt ruột, cơ hội ngàn năm có một, sao có thể khinh địch mà bỏ qua, chờ đến khi nào mới có thể gặp lại

Lưu Châu nhấp ngụm trà, cười không nói, trong lòng thầm mắng Tứ di nương là kẻ ngu xuẩn. Nạp Lan Tĩnh lặng lẽ nhếch khóe miệng, Lưu Châu trả thù cũng thật thông minh.

"Ừm, ta cảm thấy Nhị di nương là người thích hợp nhất, ta thấy..." Âm thanh lão phu nhân có chút cấp bách, làm cho người ta không đoán ra bà ta nghĩ gì.

"Hừ, cũng đã nhốt nàng mấy ngày rồi, trừng phạt thì cũng trừng phạt rồi!" Lão phu nhân có chút không nhịn được, mỗi lần Nạp Lan Tĩnh đều đối đầu cùng bà ta, xem ra bà ta càng ngày càng cảm thấy chướng mắt nàng.

"Hãm hại chủ mẫu đáng lẽ ra phải trục xuất khỏi phủ, còn lưu lại nàng ta trong phủ cũng là đại ân rồi!" Nạp Lan Tĩnh đùa chén trà của mình, tựa hồ như đang nói lý nhưng cũng không hề để ý.

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ