Q.2 - C.86 - PHONG VÂN KHỞI

311 13 2
                                    

Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn

“Vương gia đối một nhà Cung phủ đại ân đại đức, lão phu khắc cốt ghi tâm!” Cung lão tướng quân cũng được người đỡ đứng lên, nhìn thấy Tương Bình Vương ở trước mặt mọi người, cứng rắn muốn nâng Cung thị dậy, hắn tuy rằng cảm tạ Tương Bình Vương có thể ra mặt cứu giúp, nhưng chung quy một nhà Cung thị nhớ tình ý hắn, mà không phải con gái của mình…

“Cung lão tướng quân khách khí!” Tương Bình Vương ôm quyền, khi nhìn về phía Cung lão tướng quân, trong mắt đem nồng đậm nóng rực thối lui, mang theo kiêu ngạo của Hoàng tộc, khinh thường hoàng tộc, lại dám đem hiện ra vài phần quý khí!

“Vương gia đại nghĩa, có điều lão phu là tội nhân, vạn không thể liên lụy Vương gia!” Cung lão tướng quân không dấu vết ám chỉ Tương Bình Vương, bọn họ nay thân mang tội, nếu Tương Bình Vương hôm nay làm ra sự tình gì, sợ Hoàng đế bên kia cũng không vui gì, hơn nữa, nếu nguyên nhân cứu giúp, chỉ bởi vì nữ nhi mình, Tương Bình Vương liền xông pháp trường, cũng sẽ làm cho người trong thiên hạ nhạo báng!

“Cung lão tướng quân quá lo lắng, bổn vương dám đến, đó là có chứng cớ chứng minh Cung phủ không phải hạng người phản loạn! Kinh Triệu Doãn đại nhân, bổn vương lập tức tiến cung đem chứng cớ trình lên hoàng huynh, ở bổn vương chưa trở về, Cung thị một nhà, bổn vương muốn bọn họ lông tóc không tổn hại gì!” Tương Bình Vương nói lời này thì trên người lệ khí tăng rất nhiều, Nạp Lan Tĩnh híp mắt, lúc trước gặp Tương Bình Vương, dáng vẻ của hắn, luôn mang phiền muộn nhàn nhạt, hoặc là ý đau thương quá nặng, lại đem lãnh liệt che dấu vô cùng tốt, nay, trên người hắn chỉ có một cỗ tử chí nhất định phải đạt được mục đích!

“Dạ, Vương gia cứ yên tâm!” Kinh Triệu Doãn vốn tin tưởng Cung tướng quân không phải hạng người phản quốc, nay nghe Tương Bình vương nói có chứng cớ, tự nhiên vui đi!

“Ngươi! Ngươi!” Dương Trạch bị tên gây thương tích, nằm trên mặt đất, người của hắn lại đều bị người quấn lấy, không ai tiến lên đỡ, nay nghe Tương Bình vương có chứng cớ, trong lòng sốt ruột, muốn nói gì đó, lại nói không nên lời!

“Hừ!” Tương Bình vương khóe miệng gợi lên lãnh ý nồng đậm, nhún người nhảy xuống, cũng là đứng ở trên người Dương Trạch, mũi chân kia mạnh mẽ giẫm lên miệng Dương Trạch, tức thì tung người mà bay đi, khôi giáp màu bạc, dưới ánh mặt trời càng thêm chói mắt, hắn giục ngựa đi vài bước, lại quay đầu, thật sâu chăm chú nhìn Cung thị!

“Đem Dương đại nhân nâng dậy!” Tương Bình Vương đi rồi, Kinh Triệu Doãn lạnh lùng nhìn Dương Trạch miệng đầy bùn đất, cuối cùng vẫn mở miệng, vạn nhất Dương Trạch tại pháp trường xảy ra chuyện, mình nhất định trốn không được có liên quan, bất quá cũng không có đồng tình Dương Trạch, đây là hắn tự tìm thôi, Hoàng đế tuy đối với Tương Bình vương cảnh giác, cũng đừng quên, Thái Hậu nhưng nhất định sẽ che chở Tương Bình vương, quan dù lớn, cũng không hơn được Hoàng gia.Huống chi, Dương Quốc Công trước sau là không có nắm giữ binh quyền.

Cung thị đứng ở trên đài cao không nói, Tương Bình Vương hồi kinh, cho dù Cung phủ được trợ giúp, chính mình chung quy không có khả năng cùng hắn một chỗ, mình không phải lúc ấy tuổi còn trẻ, cái gọi là tình yêu, cũng bất quá là Kính Hoa Thủy Nguyệt (hoa trong gương trăng trong nước), ngày khác, chờ Tĩnh nhi thành thân, có lẽ, chính mình sẽ lựa chọn bầu bạn khô đăng!

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ