Q.1 - C.23 - NẠP THIẾP

6.5K 168 0
                                    

"Thỉnh an đại tiểu thư!" Lưu Châu chậm rãi đi vào, quần áo nàng ta mặc cũng là vải gấm, váy màu hồng, bộ dáng này thực sự không phù hợp với một hạ nhân, nhưng so với tiểu thư các nhà khác thì nàng ta quả thật ngăn nắp hơn.

"Chu sai này có chút cũ rồi, Lưu Thúy, đem mấy cây trâm cài mới của ta đến đây" Nạp Lan Tĩnh nói lớn, rồi đánh giá trên dưới Lưu Châu, không sai, nàng ta cũng là một tiểu mỹ nhân đây, "Tên của ngươi đã được phu nhân nơi đó ghi tạc rồi"

Nói xong, Lưu Thúy liền đem trâm cài mang đến, Lưu Châu cảm tạ, rồi cài trâm mới lên đầu, cả người nhất thời liền toát lên vài phần quý phái.

Thời điểm đến viện của lão phu nhân, bên trong lại truyền ra từng trận cười rất vui vẻ, nhưng khi lắng nghe, hơn phân nửa tiếng cười này là của Tứ di nương.

Nạp Lan Tĩnh hành lễ, rồi liền ngồi xuống bên cạnh Cung thị.

"Nương, hôm nay người vẫn khỏe chứ?" Nạp Lan Tĩnh khẽ kéo quần áo Cung thị, đáy mắt là một mảnh lo lắng. Đại phu đã thăm khám không ít lần, nhưng tình hình vẫn như cũ mà không thấy chuyển biến gì khá hơn, chính nàng cũng từng lo lắng mà cho người tra xét, nhưng Cung thị cũng không phải là trúng độc, mà sinh bệnh do tích tụ nhiều năm, hàng năm đều không yên nên mới có thể tạo thành bộ dạng của ngày hôm nay, có câu bệnh do tâm sinh cần phải có tâm dược chữa trị, nhưng còn về tâm dược này, Nạp Lan Tĩnh cúi đầu thở dài, Nạp Lan Diệp Hoa rốt cuộc cứ như vậy mà không đến.

"Mấy ngày hôm nay tinh thần của nương cũng đã tốt lên nhiều lắm rồi" Cung thị cười dịu dàng, lấy tay vỗ lên mu bàn tay Nạp Lan Tĩnh, ý bảo nàng yên tâm. Bất quá nếu tinh tế nhìn qua, sẽ thấy gương mặt Cung thị đã có chút sắc hồng, không giống như trước, gương mặt lúc nào cũng vàng vọt như cây nến.

"Bẩm lão phu nhân, mấy ngày nay Ngọc nhi vẫn cùng với đại tiểu thư tập múa, hiện nay múa cũng ra được hình dạng rồi" Tứ di nương mỉm cười, Nạp Lan Tĩnh liếc mắt nhìn nàng một cái, mặt mày gọn gàng, khóe mắt vui vẻ, quần áo đều là màu hồng càng tôn lên da thịt mềm mại của nàng ta, mấy ngày hôm nay Nạp Lan Diệp Hoa đều nghĩ ngơi tại viện của Tứ di nương, cái này cũng có thể gọi là "đường quan rộng mở"

"Ngọc muội thông minh lanh lợi, hơn nữa lại rất chăm chỉ, biết múa cũng là chuyện đương nhiên" Nạp Lan Tĩnh cười đáp lời, cũng không phải Nạp Lan Ngọc này nhảy múa giỏi, nhưng nay là thời điểm Tứ di nương được sủng ái, theo nàng cũng không sao, chờ đến khi Nhị di nương qua được lệnh cấm túc, làm cho các nàng đấu đến ta sống ngươi chết cũng tốt, nhẫm tính ngày, nghĩ ngày đó sẽ đến nhanh thôi, môi Nạp Lan Tĩnh không tự giác thoáng hiện tia cười lạnh.

"Thật như thế sao, Ngọc nhi, mau, mau múa một đoạn vũ cho tổ mẫu xem một chút đi" Lão phu nhân híp mắt cười, thần sắc có vài phần từ ái.

"Dạ, Ngọc nhi sẽ vì tổ mẫu mà múa một đoạn vũ, cầu cho thân thể tổ mẫu luôn luôn khỏe mạnh" Nạp Lan Ngọc cũng học làm theo bộ dáng thường ngày của Nạp Lan Tĩnh, có chút cúi đầu, xem ra cũng khá tinh tế, ngạo khí trên mặt mấy ngày trước dường như cũng bớt đi rất nhiều. Kỳ thật, mấy ngày hôm nay, Nạp Lan Tĩnh cũng phát hiện đứa nhỏ này cũng không có hư gì, chỉ là bị nhiễm một ít tính hiếu chiến của di nương, và bị lây nhiễm một ít tật xấu, nhưng nếu có người bên cạnh để chỉ điểm, thì về sau cũng là một đứa nhỏ thông hiểu lý lẽ.

[Trọng sinh - Edit] TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ - Phần 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ