Lê Long Đĩnh đứng trên lầu Đại Vân ngắm nhìn cung thành rộng lớn trước mặt, gió đêm thổi đến, thổi bay vạt áo lụa ngoài. Trời đêm lặng bật, tâm tư chàng thoáng chốc rơi vào mơ hồ.
Vũ Thuần Du đã đứng sau lưng chàng một lúc lâu mà chàng vẫn chưa nhận thấy, chỉ đứng đó thinh lặng một hồi.
Mãi sau, Vũ Thuần Du mới quỳ một chân trên đất nhỏ giọng gọi chàng: "Chúa thượng!"
Lê Long Đĩnh khẽ giật mình, chàng xoay người lại, tựa lưng vào lan can trên lầu, cúi đầu nhìn Vũ Thuần Du, hỏi: "Ngươi đến từ lúc nào vậy?"
Vũ Thuần Du đứng đầu nhóm tử sĩ của chàng, không có chức quan trong triều, chỉ nghe lệnh của Lê Long Đĩnh. Hắn quỳ trên đất, cúi đầu đáp: "Thuộc hạ đã đến được một lúc lâu rồi ạ."
"Ừ." Lê Long Đĩnh nhẹ giọng nói, rồi lại im lặng nhìn hắn.
Vũ Thuần Du đầu không ngẩng lên: "Bẩm chúa thượng, tối nay Trương Thuần đã đến phủ Tể tướng."
Lê Long Đĩnh hơi nghiêng đầu nhìn Vũ Thuần Du: "Vậy à? Lúc ra khỏi phủ Tể tướng sắc mặt của Trương Thuần thế nào?"
"Bẩm, là bình thản."
Lê Long Đĩnh bật cười, ngón tay gõ nhẹ lên lan can: "Bình thản là tốt." Đoạn, cúi đầu nhìn Vũ Thuần Du, hỏi: "Thuần Du, ngươi nói thử xem. Đại thần trong triều bây giờ kẻ nào đáng chết?"
Vũ Thuần Du im lặng cúi đầu, hắn không dám trả lời câu hỏi này: "Thuộc hạ không dám luận xằng bậy bạ."
Lê Long Đĩnh chẳng để ý đến lời hắn, tiếp tục nói: "Kẻ nào cầu xin thay Trương Thuần đều đáng chết. Từ xưa đến nay tranh quyền là không thể tránh, nhưng bọn chúng phải hiểu ai là quân ai là thần. Bọn chúng binh quyền cấu kết, không lẽ trẫm mù sao? Triều thần đều nói tận trung hết mực vì trẫm nhưng bọn chúng chỉ toàn vì bản thân. Trẫm lập ra Khu mật viện và Trung thư Môn hạ* là muốn đè các đại thần xuống nhưng trong triều lại luôn làm khó lẫn nhau. Trẫm là thiên tử, muốn thu quyền lực về tay, lẽ nào còn phải đi hỏi xin bọn chúng? Lần này, trẫm muốn bọn chúng hiểu, nếu đế vương không gật đầu, dù có làm gì đi nữa cũng đều là thứ loạn thần tặc tử."
* Trung thư Môn hạ: là Trung thư tỉnh và Môn hạ tỉnh. Trong đó, Trung thư tỉnh là cơ quan quyết định chính sách, phụ trách thảo luận, soạn thảo và ban hành chiếu lệnh của Hoàng đế. Môn hạ tỉnh là cơ quan thẩm định, phụ trách thẩm định xem xét các chính sách của Trung thư tỉnh. Thông thường, Trung thư tỉnh chịu trách nhiệm hình thành, thảo luận và soạn thảo chính sách giúp Hoàng đế. Môn hạ tỉnh thẩm tra, nếu xét thấy không hợp thì gửi trả lại Trung thư tỉnh thảo luận lại.
Đoạn, chuyển hướng liếc nhìn xuống lầu, đáy mắt có chút lạnh lẽo: "Danh sách quan lại sắp xếp vào trong Trung thư Môn hạ điều tra lý lịch rõ ràng. Toàn là con cháu quan lại trong triều cả, chú ý một chút."
"Thuộc hạ tuân lệnh."
"Ừ."
Lê Long Đĩnh nhẹ nhàng đáp, lúc đi lướt ngang qua người Vũ Thuần Du mới cúi đầu nhìn hắn nói: "Lui đi." Đoạn, đi xuống lầu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiền Lê Ngoại Truyện [Cảm hứng lịch sử] - Nam Hoàn Phất Hạ
Historical FictionTiền Lê Ngoại Truyện: Cảm hứng lịch sử, xuyên không, quyền đấu. Đại Cồ Việt năm đó, có hai từ 'tiếc nuối'. Lý Công Uẩn, một ván cờ quyền khuynh thiên hạ. Lê Long Đĩnh, một ván cờ bại cả nghìn năm. Sử sách càng kiệm lời càng có nhiều kẻ chết vô danh...