Ngay ngày hôm sau, hai đạo thánh chỉ được hạ xuống. Hoàng Thành Nhã được triệu hồi kinh nhậm chức Chưởng thư ký*, phó tướng Trần Duy Đàm được phong làm trấn tướng Triều Dương. Việc Hoàng Thành Nhã theo lệnh buông đao cầm bút rõ ràng có thể thấy được cục diện ổn định sau này.
Lê Minh Xưởng sau lần đó, dần trở nên trầm lặng, ngày ngày đều đến Khu mật viện theo Tạ Chiêu Hỷ học tập, đây cũng là ý chỉ của anh trai hắn. Nhưng chỉ kiên trì được vài hôm là lại quay về như xưa, cứ rảnh rỗi một chút, Lê Minh Xưởng liền chạy không thấy bóng người. Đến Tạ Chiêu Hỷ cũng đành lắc đầu không quản được hắn.
* Chưởng thư ký: Theo chế độ nhà Tống các quân giám ở phủ châu có chức Trưởng thư ký là chức quan giữ giấy má sổ sách, nhà Lê phỏng theo.
Lúc Hoàng Thành Nhã về kinh, diện kiến Lê Long Đĩnh ở điện Tập Hiễn, Lê Minh Xưởng vẫn còn đang lêu lổng ở bên ngoài. Nội thị hầu cận hắn sợ bị trách phạt nên cuống cuồng xuất cung đi tìm. Khi tìm đến nơi thì thấy hắn đang ngủ trưa ở nhà Trương Kiến Văn.
"Điện hạ! Điện hạ, đừng chơi nữa, người dậy đi ạ. Hoàng Thành Nhã về rồi, chúa thượng đang cho triệu kiến ông ấy."
Lê Minh Xưởng nghe nội thị nói xong liền tỉnh hẳn ngủ, lồm cồm bò dậy, cũng chẳng chỉnh lại y phục, một mạch chạy về.
Trương Kiến Văn hé mắt nhìn bộ dạng hắn thì nói: "Ngươi định chân đất đi về đấy à?"
Lê Minh Xưởng quay người, nhặt giày tất trên đất, vừa xỏ giày vừa nói: "Hoàng Thành Nhã vào cung chưa?"
Nội thị đứng bên cạnh khom người, vội nói: "Bẩm, đã vào cung rồi ạ, chắc bây giờ đang ở điện Tập Hiễn."
"Chết ta rồi!" Lê Minh Xưởng nghe nội thị nói, bật thốt ra một câu, hắn xỏ xong giày tất liền chạy thẳng ra ngoài, trước khi đi còn quay đầu nói với Trương Kiến Văn: "Kiến Văn, ngươi yên tâm. Nếu chúa thượng có hỏi, ta sẽ không nói ta sang nhà ngươi chơi đâu."
Trương Kiến Văn nghe xong bèn ngồi thẳng dậy, nói lớn: "Thà ngươi nói thẳng, ta còn không bị trách phạt."
Lê Minh Xưởng "Ờ" một tiếng đáp lại, cũng chẳng để ý Trương Kiến Văn có nghe thấy hay không. Hắn trở về cung, một mạch đi thẳng đến điện Tập Hiễn.
Trần Khương ở bên ngoài điện trông thấy Lê Minh Xưởng chạy đến, bèn cúi người thi lễ với hắn. Lê Minh Xưởng cũng chỉ xua tay, vừa thở vừa hỏi: "Chúa thượng với Chưởng thư ký đang ở bên trong à?"
Trần Khương khom người, đáp: "Bẩm, Vâng ạ." Đoạn, ngẩng đầu, gọi một nội thị đằng xa mang một bình nước đến cho Lê Minh Xưởng rồi mới cúi đầu nói tiếp: "Điện hạ, chúa thượng căn dặn nếu điệu hạ trở về thì bảo người đứng ngoài này đợi ạ."
Lê Minh Xưởng khẽ gật đầu: "Ừ, biết rồi." Nói xong cũng im lặng đứng đợi ở bên ngoài.
Mãi sau cửa điện cũng mở, Hoàng Thành Nhã bước ra, ông nhìn Lê Minh Xưởng đứng dựa lưng vào cột hiên thì trong lòng có chút suy tư. Mười năm qua, số lần ông về kinh cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, đã có rất nhiều người quá lâu không gặp, bây giờ nhìn lại cũng không còn nhớ nổi diện mạo nữa rồi, ông đi lại gần, khẽ gọi: "Điện hạ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiền Lê Ngoại Truyện [Cảm hứng lịch sử] - Nam Hoàn Phất Hạ
Ficção HistóricaTiền Lê Ngoại Truyện: Cảm hứng lịch sử, xuyên không, quyền đấu. Đại Cồ Việt năm đó, có hai từ 'tiếc nuối'. Lý Công Uẩn, một ván cờ quyền khuynh thiên hạ. Lê Long Đĩnh, một ván cờ bại cả nghìn năm. Sử sách càng kiệm lời càng có nhiều kẻ chết vô danh...