Chương 8.

1.1K 222 6
                                    

"Cậu nói cái quái gì cơ?"

Kira bị sốc trước những lời khó nghe Isagi dành cho anh ta. Cậu thì không thèm nhìn anh lấy một lần, đi về phía đoàn mạo hiểm để tìm Mihya.
"Nếu cậu ta mà nói cho mọi người vụ khế ước thì..."
Kira thầm nghĩ. Hậu quả của việc mọi người biết anh ta chuẩn bị phản bộ họ thật sự lớn không tưởng, và nếu chuyện đó lan truyền ra bên ngoài bí cảnh thì... Kira không dám tưởng tượng đến lúc mọi thứ vỡ lở. Vậy nên, anh cần phải ngăn Isagi càng sớm càng tốn.

Vừa nãy, do bị cậu tập kích bất ngờ bằng dây tơ nên Kira mới không kịp trở tay đối phó. Với một người cận kề cấp A như anh, việc phá giải loại khống chế thô sơ này là việc vô cùng đơn giản.
Chỉ cần cố sức một chút, đám dây tơ của Isagi giăng ra đã tan biến sạch sẽ. Không để chậm trễ đến một giây, Kira lập tức chạy đi tìm đoàn mạo hiểm.
Đến nơi, nhóm người đã biến đi đâu mất, thậm chí là cái bóng cũng không còn.
"Nguy to, chẳng lẽ..." Chẳng lẽ Isagi đã nói ra chuyện đó rồi sao?

Nếu sự thật là như vậy, Kira chỉ còn cách giết người diệt khẩu để ngăn chặn hiểm hoạ về sau.

Anh ta đột nhiên nghe thấy một tiếng hét lớn ở phía xa, cộng với đó là âm thanh kích hoạt kĩ năng dồn dập vọng lại.
"Quái vật đuổi đến họ rồi à? Như vậy..."
Kira nhanh như chớp leo lên một cây hoa hồng đại thụ ở gần bìa rừng, hướng mắt ra xa để quan sát tình hình. Quả nhiên, đoàn mạo hiểm đang vô vọng chống chọi lại con quái vật bị ảnh hưởng bởi bí cảnh dị biến. Lúc ấy, trong lòng Kira dâng lên một sự vui mừng kì dị. Đám thức tỉnh giả cấp thấp này tốt nhất là nên chết hết trong tay quái vật, như vậy thì dù có người tìm cách phá cửa bí cảnh để cứu bọn họ, người duy nhất sống sót trở ra vẫn chỉ có mình Kira. Mượn dao giết người, kế hoạch này không tồi chút nào.

"Ầm...ầm..."
Một loạt tiếng động lớn vang lên, xúc tu đang vươn dài muốn quất về phía những con người yếu ớt kia đột nhiên bị cắt đứt, rơi xuống đất tạo thành cơn rung chấn không hề nhẹ. Kira không hiểu chuyện gì xảy ra. Rõ ràng vừa nãy đoàn mạo hiểm còn đang vô cùng chật vật để chạy trốn nó. Thế nhưng bây giờ, bọn họ lại đang phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn với nhau để ngăn chặn con quái vật kia.
"Chuyện gì vậy?" Anh ta lấy một vật phẩm tăng cường thị lực để quan sát trận địa.

Ở phía xa, Isagi được Mihya ôm chặt lấy bằng một tay, tay còn lại hắn cầm một thanh kiếm rất đẹp với hoạ tiết hoa hồng uốn lượn. Chính những nhát chém đầy uy lực của hắn mà con quái vật mới bị tổn thương. Thiếu niên tóc xanh sẫm đang làm người chỉ huy, hướng dẫn cho các pháp sư trong đoàn mạo hiểm liên tục đốt cháy miệng vết thương khiến con quái vật không thể hồi phục.
"Mihya, thả tôi xuống. Tôi sẽ đánh lạc hướng nó!" Isagi siết lấy cánh tay mạnh mẽ đang ôm chặt mình. Hắn chẳng hề chần chừ, đáp:
"Em không thả ra đâu."
"Mihya!"
"Không!"

Tên nhóc cứng đầu chết tiệt!
Isagi rủa thầm.
Hồi nãy hắn còn rất ngoan ngoãn nghe cậu chỉ huy đánh quái vật, sao bây giờ cũng với lệnh cậu, hắn lại nhất quyết không nghe lời vậy?
"Cậu Isagi, chúng tôi sắp cạn mana rồi!" Một pháp sư trong đoàn lo lắng kêu lên.
Vừa rồi Isagi đi nói chuyện với Kira xong thì hớt hải quay lại nói rằng họ bị tập kích, Kira giao cho cậu quyền chỉ huy đoàn. Con quái vật ngoài kia vẫn không ngừng truy đuổi họ, cậu sẽ ở lại giữ chân nó cho mọi người tìm nơi khác chạy trốn. Cùng lúc, chiếc lồng hoa khổng lồ quét cái xúc tu gai góc của nó qua  khu rừng, làm mọi người phải tức tốc tìm cách đối phó.

[Blue Lock|AllIsagi] Illusion CardNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ