Sau khi lời tiên tri về Ngày tận thế được phát đi trên toàn thế giới, một thời kì tăm tối mới của nhân loại lại mở ra. Nhưng tất nhiên, tuy nói là thời kỳ tăm tối nhưng thực chất đại bộ phận mọi người vẫn cảm thấy thờ ơ với sự kiện này.
"Gì chứ, Thất Nhật Hắc Ám hủy diệt Đại lục mới diễn ra cách đây 4100 năm, và 500 năm trước chúng ta còn tưởng đâu mọi người đều đã ngỏm sạch sau sự kiện Thiên Không chi chiến rồi chứ."
"Vậy mà nhân loại vẫn sống. Đón thêm hai ba cái tận thế nữa cũng không là gì?"Con người chính là sinh vật lạc quan như thế đấy. Sao chổi có bay qua đầu bọn họ thì họ cũng sẽ nghĩ đơn giản rằng:
"Có muôn vàn hành tinh xa xôi trong vũ trụ này, ngôi sao ấy làm gì đến mức đâm được vào mình? Thôi kệ, chắc nó chừa mình ra."
Rồi cái hồi mà Isagi rơi từ trên trời rơi xuống như sao chổi hàng thật, phải có đến cả chục ông chuyên gia về chiêm tinh học, tiên tri học đứng lên tuyên bố rằng hôm nay ngày mai thôi sẽ có đến hàng trăm ngôi sao nữa cùng rơi xuống như cậu đã rơi ngày hôm ấy. Và kết quả là sau hơn một năm Isagi đến thế giới này, thứ duy nhất rơi xuống là chiếc máy bay chở một ông chuyên gia nào đó, tất nhiên là ông ta còn sống.Thôi kệ, nhân loại lạc quan thế cũng tốt. Thà chết với nụ cười trên môi để khi hoá thành tro bụi đổ vào Đại Dương Chết thì họ vẫn sẽ là những linh hồn tươi cười. Còn hơn chết trong nước mắt để rồi cuối cùng hoá thành những kiếp không tên ngàn năm ru ngủ Kẻ Xâm Lăng trong bài ca cô độc.
Kế thừa tinh thần lạc quan đến mức đáng ngạc nhiên đó sau khoảng thời gian sinh sống và bị đồng hóa bởi người dân ở Tân Đại lục Furanna, Isagi khi nghe sư phụ Noa - người dạy kiếm cho cậu hỏi về ngày tận thế, cậu chỉ dửng dưng trả lời:
"Trong trường hợp bất khả kháng nhất là em không thể giết Thiên Không Đế, em chấp nhận số phận quay về Đại Dương Chết.""Thế còn gia đình của em?" Những người khác cất tiếng hỏi. Trong không gian yên ắng đến mức có thể nghe được cả tiếng tim của Isagi từ đập lên liên hồi đến dần dần chậm lại, cậu khẽ trả lời:
"Sau khi tiếp nhận Vận Mệnh Toàn Tri từ bà lão Barbara...em...biết rằng về nhà đã không còn ý nghĩa gì nữa."
Giống như một trò đùa của số phận, Kẻ Xâm Lăng sinh ra từ nơi nào sẽ quay về lại nơi ấy. Trong suốt cuộc hành trình của mình, cậu chỉ đơn giản là đã hoá thân thành một ai đó trong muôn vạn sinh linh bên kia Vũ trụ Trắng, sống cuộc đời ngắn ngủi và rồi lại phải nâng kiếm lên khi bánh xe số phận đã bắt đầu xoay."Có lẽ một ngày nào đó em sẽ đi nhìn lại cha mẹ mình, bạn bè em ở thế giới kia... không biết đến bao giờ em có thể gặp họ nhỉ?" Isagi lơ đãng nói. Trong lúc ngủ, cậu sẽ bước vào thế giới bên trong hệ thống và luyện tập việc sử dụng vũ khí, chiêu thức của Thẻ thân phận Phục Thù Giả cho thật thành thạo, chuẩn bị cho cuộc chiến lớn sắp tới gần. Noa đứng bên cạnh điều chỉnh tư thế của cậu, y xoa nhẹ mái tóc mềm và nói:
"Cố lên, nếu có ngày hôm đó chúng ta sẽ giúp cậu."
Nhưng cậu sẽ không cần chờ quá lâu để được gặp lại cha mẹ và bạn bè mình. Vì, sắp rồi, hai thế giới đang dần hoà làm một.Chuyến tàu riêng của họ cập bến Benifuku vào lúc nửa đêm, cả thành phố sương mù đang chìm trong giấc ngủ.
Isagi ngẩng đầu nhìn tán cây đại thụ phía trên bọn họ, ngạc nhiên nói:
"Lần trước tớ đến, những cành cây này mới đang bắt đầu trổ lộc non." Đó là chuyện cách đây hơn 1 tháng mà bây giờ, lá xanh đã phủ đầy cây.
Bên dưới tán lá khổng lồ ấy là những đốm sáng lấp lánh như sao trời được treo lên những cành cây đồ sộ vươn ra ôm lấy toàn bộ những hòn đảo tạo thành Hồng quốc.
![](https://img.wattpad.com/cover/358163291-288-k857936.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Blue Lock|AllIsagi] Illusion Card
FanfictionToàn bộ tác phẩm đều là kết tinh trí tưởng tượng của người viết, lấy cảm hứng từ "Những ranker cấp S mà tôi nuôi dưỡng", Genshin Impact. Đơn giản và dễ hiểu, cậu ấy đã tiến vào một thế giới hoàn toàn khác lạ, bắt đầu hành trình khám phá cội nguồn c...