Chương 30 : Thì Ra Là Hắn

23 2 0
                                    

Hoàng Thượng giá lâm, cái vị khách đang ngồi vội vàng hành lễ. Hoàng Thượng bảo họ bình thân, rồi dẫn cái đại thần đi vào chỗ ngồi.

Bàn tiệc trải dài hai bên, nam nữ tách nhau ra mà ngồi. Ở giữa có những chậu hoa mà tím vừa óng ánh vừa trong suốt, như có như không mà ngăn cách. Đế Hậu ngồi song song trên ngai vàng ở phía trên cao, kế tiếp là các vị quan phân theo phẩm cấp cùng với gia quyến.

Nhóm người nam quyến vừa mới ngồi xuống, thì nhóm nữ quyến ngồi phía bên này liền yên lặng. Không khí náo nhiệt trước kia đều biến mất hết, các vị quý phu nhân tự động nói chuyện với âm thanh nhỏ nhẹ, đến cả động tác giơ tay nhấc chân cũng đầy tao nhã. Các vị tiểu thư thì cuối mặt xuống, cũng không nhịn được mà liếc mắt nhìn về phía bên kia.

Trước giờ nam nữ luôn bị ngăn cách. Nếu không phải lần này có cung yến đặc biệt, thì những vị tiểu thư này sẽ không có cơ hội nhìn thấy nhiều nam nhân đến vậy. Khi tuổi vừa lớn, họ đều hiểu ý của mẫu thân, nên lặng lẽ quan sát những người mà có thể trở thành phu quân của mình.

Trong lòng Hàn Nhạn chỉ cảm thấy vô vị, giương mắt lên thì nhìn thấy Minh nhi đang trừng mắt nhìn nàng. Tâm trạng của nàng liền trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều, cho cậu một nụ cười tươi.

Chỉ là khi nụ cười vừa mới nổi lên, thì nàng đã nhìn thấy một ánh mắt đầy cổ quái. Hàn Nhạn không khỏi sửng sốt, là hắn?

Hách Liên Dục không nghĩ sẽ tiến cung dự loại tiệc bỏ đi này, nhưng mà phụ mẫu cứ ở nhà lãi nhãi liên tục. Lại nghe thấy Phó Vân Tịch cũng sẽ tham dự, nên hắn mới miễn cưỡng đồng ý tham dự.

Nhưng mà khi nhập tiệc, lại không nghĩ tới nữ quyến bên kia không ngừng truyền tới vô số ánh mắt. Làm cho hắn hết sức căng thẳng, mấy ánh mắt này hắn không hề xa lạ. Tất cả đều là ánh mắt ái mộ, những vị thiên kim tiểu thư này ngày thường thì hết sức nhu hòa, dịu dàng. Vậy mà giờ phút này đây lại nhìn hắn như là một miếng thịt béo bỡ. Làm cho hắn cực kỳ chán ghét.

Hắn quay mặt đi, vừa đúng lúc nhìn thấy một tiểu cô nương lộ ra một nụ cười thật tươi, trong lúc nhất thời có chút ngây ngất. Tiểu nha đầu này có một nụ cười thật đáng yêu, trong lòng hắn cảm thấy phiền chán. Cứ nghĩ là lại thêm một người ái mộ dụng mạo của hắn. Không khỏi liếc nhìn nàng đầy hèn mọn.

Hàn Nhạn đang nhìn thấy nam tử mặc quần áo màu đỏ đang sửng sờ. Thầm nghĩ chắc là Hách Liên Dục chưa chắc gì nhận ra nàng, kết quả là nhìn thấy Hách Liên Dục nhìn nàng, trong mắt hiện lê sự chán ghét.

Đầu tiên Hàn Nhạn không giải thích được, tiếp theo là không thể tin. Sau đó nhìn mấy vị tiểu thư xung quanh, rồi nhìn theo ánh mắt của các nàng, cuối cùng nàng cũng hiểu được vài phần. Sợ là Hách Liên Dục cũng xem nàng như mấy tiểu thư này, ái mộ dung mạo của hắn. Vừa rồi là nàng cười với Minh nhi! Hắn đúng là tự mình đa tình.

Dung mạo của Hách Liên Dục vô cùng tuấn tú. Xinh đẹp không giống người phàm trần, một nam tử mà có thể xinh đẹp như hồn nhiên thiên thành (1), vừa giống yêu lại vừa giống tiên. Hoặc là giống như một yêu ma dạo chơi nhân gian, nữ nhân bình thường nhìn thấy hắn sẽ cười yếu ớt, giống như là bị mê hoặc đến nổi không tìm được đường ra rồi. Sự thật đúng là vậy, Hách Liên Dục giống như một bụi hoa lâu năm, nữ tử thì không hái được. Cho nên lúc này hắn mới tự phụ đến như vậy.

Quý Nữ Khó Cầu - Thiên Sơn Trà KháchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ