Chương 9

204 15 5
                                    

Thường Hữu Phúc là tới thay Kiền Khánh đế truyền lời. Kiền Khánh đế triệu Hoàng hậu nương nương đi Cần Chính điện dùng cơm trưa.

Lạp Lệ Sa nhìn chằm chằm vào Thường Hữu Phúc vài giây đồng hồ, lúc này mới tự tiếu phi tiếu nói: "Bổn cung đã biết, nhất định sẽ không để Hoàng thượng đợi lâu."

Nữ nhân trong nội cung đều xem việc được Hoàng thượng gọi đi cùng dùng bữa là vẻ vang. Dù sao, đó là cơ hội để thể hiện Thánh sủng cho người khác thấy. Lạp Lệ Sa cũng không cảm thấy vị Hoàng đế kia là thật sự xem trọng chính mình, sở dĩ kêu mình đi, kỳ thật là sợ chính mình ở lại trong Chiêu Dương điện, sẽ nghĩ biện pháp làm khó Thục phi a?

Tâm tư của Hoàng đế rất dễ đoán, hắn gọi Hoàng hậu rời đi, cho Hoàng hậu thể diện, mà Thục phi cũng có thể trở về Hoa Dương cung ăn cơm trưa rồi.

Lạp Lệ Sa thở dài.

Nếu không phải buổi chiều Phác Thái Anh còn muốn tiếp tục đến Chiêu Dương điện, thời gian tiếp theo còn phải tiếp tục lui tới trong điện Hoàng hậu nàng, có lẽ Hoàng thượng càng muốn gọi Phác Thái Anh cùng dùng bữa a? A, hắn nhất định là nghe thấy tin tức Hoàng hậu cùng Thục phi ở cùng một nơi, trong lòng cấp bách.

Lạp Lệ Sa không quan tâm đến Hoàng đế, nàng thở dài tất nhiên không phải là bởi vì ghen. Mà là bởi vì, Lạp Lệ Sa lại nghĩ tới bộ dáng dối trá kia của Phác Thái Anh.

Phác Thái Anh a Phác Thái Anh, nử tử có sở trường đùa giỡn nhân tâm như ngươi, quả nhiên có thể dễ dàng mà đạt được sự yêu thích của tất cả mọi người a?

Trong lòng Lạp Lệ Sa cười nhạo một câu.

Lại nói tiếp, loại nụ cười dối trá trên mặt Phác Thái Anh thật đúng là chói mắt, nếu như có một ngày có thể làm cho Phác Thái Anh khóc lên thì tốt rồi.

Hoàng hậu đại nhân không chút để ý mà nghĩ như vậy.

Khi Lạp Lệ Sa rời khỏi Thiên điện, Bình Quả và Huệ Phổ cũng đi theo rời khỏi trà thủy gian, đến hầu hạ bên cạnh Lạp Lệ Sa. Bình Quả lập tức đút vào tay Thường Hữu Phúc một hầu bao kiểu dáng đẹp đẽ, cười nói: "Công công cũng là càng vất vả công lao càng lớn. Những thứ này không đáng cái gì, công công giữ lại uống trà a."

Hầu bao bay bổng. Thường Hữu Phúc dùng ngón tay sờ sờ, cảm thấy bên trong hẳn là có đầy ngân phiếu. Này còn hào phóng hơn đưa cho hắn vài nén bạc rất nhiều.

Bất quá, Thường Hữu Phúc thân là nhất đại thái giám đắc dụng bên người Kiền Khánh đế, người nịnh bợ hắn từ trước đến nay rất nhiều. Lại nói, hắn mặc dù có thể trở thành người tâm phúc của Kiền Khánh đế, hoàn toàn là bởi vì hắn trung thành. Vì vậy, hắn cũng không có vì một cái hầu bao mà liền biểu hiện ra thái độ thân cận đối với Chiêu Dương điện.

Chẳng qua là, khi Thường Hữu Phúc rời khỏi Chiêu Dương điện, hắn mở hầu bao ra lại nhìn thấy hai tờ giấy, một tờ là ngân phiếu, một tờ khác là đơn thuốc trà lài. Là trà, không phải dược, chỉ là uống trường kỳ có thể cải thiện giấc ngủ. Trước kia Thường Hữu Phúc cũng nếm qua không ít khổ, ban đêm xác thực thường thường tình giấc khó ngủ.

[BHTT] Vi Hoàng [Cover][Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ