Chương 87

122 13 2
                                    

"Mệt mỏi liền đến nằm trên giường, về sau đừng co người ngủ trên ghế dựa, sẽ không thoải mái." Lạp Lệ Sa nói với Phác Thái Anh.

"Thật phiền....! Sao ngươi lại giống mẹ của ta như vậy!" Phác Thái Anh nhỏ giọng mà nói thầm. Thanh âm của nàng dường như đều ngậm trong miệng của nàng.

"Ngươi nói cái gì?" Lạp Lệ Sa cũng không nghe rõ lời nói của Phác Thái Anh.

Phác Thái Anh có chút chột dạ lắc đầu, nói: "Không nói gì... Ta đã hết buồn ngủ rồi, đêm nay ngươi thật sự muốn thức suốt đêm sao?" Đối với mọi người thời này mà nói, đón giao thừa là tục lệ quan trọng nhất năm. Nhưng các nàng thân là người hiện đại, kỳ thật đã không chú trọng chuyện đón giao thừa.

Phác Thái Anh ngẩng đầu lên, dùng một loại ánh mắt đầy chờ mong nhìn chằm chằm vào Lạp Lệ Sa.

Lạp Lệ Sa ra vẻ trầm ngâm trong chốc lát.

Phác Thái Anh tiếp tục nhìn chằm chằm Lạp Lệ Sa.

Lạp Lệ Sa nói: "Đã không còn sớm, không bằng chúng ta rửa mặt đi ngủ đi?" Trong nội cung người đón giao thừa nhiều như vậy, kỳ thật thật sự không cần thêm hai người bọn họ.

Phác Thái Anh hoan hô một tiếng.

"Tại sao ta cảm thấy... Gần đây ngươi càng ngày càng thích ngủ vậy? Buổi sáng dậy không nổi, ban ngày ngủ không đủ, buổi tối lại chịu không được. Chính ngươi, có cảm thấy hay không?" Lạp Lệ Sa dùng một loại ánh mắt không có ý tốt đánh giá bụng của Phác Thái Anh, ý vị thâm trường nói, "Sẽ không phải là..."

Phác Thái Anh ôm bụng của mình, cười hì hì nói: "Ồ, này đều bị ngươi phát hiện? Người ta hiện tại rất vất vả a!"

Lạp Lệ Sa: "..."

Cho nên nói, người chính trực là không đùa lại một con tiểu mèo rừng nghịch ngợm, dù sao tiểu mèo rừng tương đối không có giới hạn.

Lạp Lệ Sa làm ra một hành động khiến bản thân nàng tương đối mất mặt. Nàng vươn tay lau ở trên mặt của mình một chút, tiếp theo xóa bỏ tiết tháo dường như đã bị Phác Thái Anh ăn hết từng chút một. Sau đó, nàng mỉm cười nói: "Cho nên, trong bụng của ngươi chính là đang mang Tiểu Bát sao?"

"Tiểu Bát?"

"Đệ đệ muội muội của Tiểu Thất không phải là Tiểu Bát sao?" Lạp Lệ Sa vẫn là mỉm cười, "Nếu như Tiểu Thất không phải do ngươi sinh cho ta, bình thường vì sao ta phải đối với nó tốt như vậy chứ?" Phác Thái Anh là mèo yêu tu luyện nghìn năm, nếu nàng thật có thể mang thai, nhất định là sinh ra một cái tiểu miêu rồi.

Phác Thái Anh: "..."

Ván này là tại hạ thua, không nghĩ tới ngươi thế nhưng đã trở thành như vậy Lạp Lệ Sa a!

"Ta muốn đi tắm một cái, ngươi có muốn đi chung hay không?" Lạp Lệ Sa hỏi.

Phác Thái Anh lập tức giống một cái phế mèo mà nằm ngửa trên ghế dựa, lười biếng phất phất móng vuốt, nói: "Trước khi tới ta tắm rồi, không muốn tắm nữa. Chính ngươi đi chơi đi. Ân, cũng đã trễ thế như vậy, đừng gội đầu, rất lâu khô. Đừng ngâm nước quá lâu a."

[BHTT] Vi Hoàng [Cover][Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ