Chương 80

133 13 0
                                    

Phác Thái Anh nhìn thật nhiều tấu chương trong tay Lạp Lệ Sa, hỏi: "Thế nào, gần đây rất nhiều chuyện sao?"

"Coi như cũng tạm a, đều là chút ít việc nhỏ không quan trọng." Lạp Lệ Sa nói. Bây giờ quyền lực về mặt danh nghĩa là thuộc về Hoàng đế, trên thực tế chính vụ lại do nội các và Lạp Lệ Sa cùng nhau xử lý. Lạp Lệ Sa biểu hiện ra phi thường vô hại, về mặt đại sự chỉ "Tuân theo cựu lệ", chỉ phát biểu cái nhìn của mình về những việc nhỏ.

Những chuyện nhỏ nhặt này đều quá mức rườm rà, nhưng mà Lạp Lệ Sa lại không thể vứt bỏ mặc kệ. Bởi vì, nếu như nàng không thể hiện ra năng lực của mình từ những chuyện nhỏ nhặt này, như vậy nàng sẽ từ từ mất đi quyền đưa ra ý kiến. Dù Thái hậu có thể buông rèm chấp chính, chỉ là lời nói có thể có trọng lượng hay không lại phải dựa vào khả năng nắm bắt cơ hội.

Phác Thái Anh thuận tay cầm lấy một vài tấu chương mở ra, thấy trên đó xác thực không có viết đại sự gì, liền đem tấu chương ném trở về.

Lạp Lệ Sa cầm những tấu chương đó lại, sau đó dùng bút lông chấm mực nước, vẽ vòng tròn trên tấu chương. Nàng dùng cái bút lông khác vẽ vòng tròn trên mặt Phác Thái Anh, nói: "Nếu ngươi rảnh rỗi nhàm chán, ta đem cung vụ đều giao cho ngươi quản? Gần đây có người không thành thật rồi."

"Mặc kệ! Thật vất vả mới có được thời gian để ngủ nướng, ta không cần tự tìm vất vả cho mình." Phác Thái Anh không cần nghĩ ngợi nói.

Trong lòng Lạp Lệ Sa biết rõ, nếu như lúc này các nàng gặp phải một phiền toái lớn, cần Phác Thái Anh làm gì, Phác Thái Anh nhất định sẽ không chút do dự đứng ra cán đáng. Bởi vì Phác Thái Anh là một người rất thích thử thách. Cùng lúc đó, nàng cũng không có kiên nhẫn với những chuyện đơn giản mang tính chất lặp đi lặp lại. Khi còn là học sinh, Phác Thái Anh chính là như vậy, làm bài tập chỉ làm những phần khó, phần đơn giản liền trực tiếp sao chép đáp án của người khác.

"Kỳ thật năng lực của Bình Quả các nàng cũng không tệ, ngươi không muốn quản, các nàng cũng có thể quản tốt." Lạp Lệ Sa mỉm cười nói, "Bất quá, thân phận các nàng như vậy, không thể trở thành người quyết định cuối cùng. Nói cách khác, sau khi các nàng xử lý xong sự tình, còn phải đến trước mặt ta báo cáo."

Nhưng là, trong tay Lạp Lệ Sa đã có rất nhiều chuyện rồi. Dù cho kia đều là những việc nhỏ, chỉ là việc vặt cũng có thể hao tổn không ít tâm tình của nàng.

"Được rồi được rồi, vậy về sau ngươi để cho các nàng tới tìm ta a." Phác Thái Anh lại lấy một miếng bánh nhân đậu xanh nhét vào trong miệng. Nàng cầm lấy cuốn sách mình để ở một bên, lại nằm xuống, tiếp tục gác đầu lên đùi Lạp Lệ Sa. Nàng đem quyển sách mở ra đặt ở trên mặt của mình, chỉ lộ ra một đôi mắt, sau đó liền lấy cái tư thế nằm kia, từ một góc độ bí mật, nhìn khuôn mặt của Lạp Lệ Sa.

Mỹ nhân chân chính đối đầu với sự kiểm nghiệm ở các loại góc độ! Mặc kệ từ góc độ nào, giá trị nhan sắc của Lạp Lệ Sa đều rất ổn định. (Đẹp không góc chết)

"Vậy còn chuyện trên triều đình? Ngươi sẽ không quản sao?" Lạp Lệ Sa lại hỏi.

"Ngươi đừng được một tấc lại muốn tiến một thước a!" Trong miệng Phác Thái Anh còn đang nhai bánh ngọt, bởi vậy thanh âm nghe ra mơ hồ không rõ, "Ta đã giúp ngươi tiếp quản một chút cung vụ, cái này là đang giúp ngươi giảm bớt gánh nặng rồi. Kết quả ngươi còn muốn đem chuyện trên triều đình cột cho ta? Tuy rằng ta biết mình rất có bản lĩnh, nhưng lẽ nào ngươi thật sự đành lòng để cho ta ngày đêm vất vả? Không bằng như vậy, chờ đến khi gặp chuyện gì thật sự không dễ giải quyết, ngươi lại tìm ta đi."

[BHTT] Vi Hoàng [Cover][Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ