Chương 40

189 27 0
                                    

Mệnh phụ tiến cung, tất nhiên phải đi bái kiến Hoàng hậu trước. Nếu như là người nhà của Đức phi, Hiền phi, có lẽ Lạp Lệ Sa để các nàng khấu đầu ở ngoài Chiêu Dương điện thì tốt rồi, không cần ra oai phủ đầu, cũng sẽ không thân mật với các nàng. Nhưng nếu là người nhà của Thục phi, Lạp Lệ Sa sẽ cố ý tranh thủ gặp Phác mẫu một chút.

Phác mẫu không phải là lần đầu tiên được Hoàng hậu tiếp kiến. Nhưng mà, trước đây, Phác mẫu một mực cảm thấy nữ nhi của mình quá kiêu ngạo rồi —— mẹ ruột đều tỏ vẻ thì thật sự là nhìn không được rồi —— chỉ sợ Hoàng hậu sẽ nhìn nữ nhi của mình không vừa mắt, bởi vậy Phác mẫu ở trước mặt Hoàng hậu luôn cẩn thận từng li từng tí, e sợ bị Hoàng hậu bắt được nhược điểm, gây phiền toái cho nữ nhi của mình. Dù cho thái độ của Hoàng hậu không tệ, Phác mẫu vẫn lo lắng Hoàng hậu có thể hạ rắp tâm hại người.

Bất quá, Phác mẫu vừa mới biết được Hoàng hậu cùng nữ nhi nhà mình hư hư thực thực ở chung cũng không tệ, dù là nàng không tin chút nào phán đoán của những nam nhân trong nhà kia, nhưng khi đối mặt với Lạp Lệ Sa, Phác mẫu có thể trở nên thản nhiên một chút. Vì vậy, nàng thăm dò nói: "Trà ở chỗ của Nương nương thật không sai."

Đây là một câu tán dương tuyệt đối sẽ không sai được, cũng là một câu lấy lòng vừa đúng.

Trên mặt Lạp Lệ Sa không có biểu lộ gì, chỉ là trong lời nói vẫn hiện ra vài phần vui vẻ, nói: "Đây là trà xuân năm nay, vừa mới dâng lên, không phải vật hiếm lạ gì, thứ đặc biệt chính là hương vị mới lại. Bổn cung thích mùi hương thoang thoảng của nó. Phu nhân nếu là thích, không bằng lấy về một ít đi."

Phác mẫu nghe vậy, một lòng liền quyết định. Nàng nâng chung trà lên lại uống một ngụm, nói: "Ý tốt của nương nương, nếu thần phụ từ chối thì liền bất kính rồi."

Hai người bỗng nhiên rất ăn ý mà nhìn nhau cười cười.

Phác mẫu cứ như vậy bắt đầu mở máy hát. Là một chủ mẫu ở tiểu thế gia, nàng mặc dù không thể nói là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, chỉ là xác thực rất biết nói chuyện phiếm, một việc vô cùng đơn giản qua miệng của nàng lập tức trở nên ý vị tuyệt vời. Sau khi Phác mẫu đem Lạp Lệ Sa chọc cười hai lần, rút cuộc nói đến Phác Thái Anh.

"Nói ra không sợ nương nương chê cười, tính tình của Thục phi a... Thật sự là bị thần phụ làm hư rồi. Nàng tuy là không có ý xấu gì, chỉ là có một chút không quá giống người thường." Phác mẫu rất cố gắng tăng độ yêu thích cho nữ nhi nhà mình ở trước mặt Hoàng hậu, "Nương nương có lẽ không biết rõ, Thục phi nàng càng là thích một vật, trên mặt lại càng là khó chịu. Nếu như nàng tức giận phiền muộn nói ghét thứ nào đó nhất, kia tám phần chính là coi trọng."

Một khi Phác Thái Anh vào cung, Phác mẫu làm thân nương, lúc nói đến nữ nhi của chính mình cũng phải dùng từ "Thục phi" đến chỉ thay.

"Là như vậy sao?" Lạp Lệ Sa tựa hồ đối với đề tài này cảm thấy rất hứng thú.

Phác mẫu cười nói: "Không phải thần phụ làm mẫu thân mà nói càn, tính tình Thục phi quả thật có chút đơn thuần. Năm đó lúc nàng vào cung, thần phụ một mực lo lắng... Cũng may hôm nay có nương nương chiếu cố, nghĩ đến nàng ở trong cung là không cần phải lo." Khuê nữ nhà mình có lẽ sẽ không tìm đường chết mà nhăn mặt với Hoàng đế, chỉ cần không có đắc tội với Hoàng đế, trong cung lại được Hoàng hậu nương nương chiếu cố, như vậy cuộc sống của khuê nữ nhà mình nhất định sẽ trôi qua phi thường mãn nguyện.

[BHTT] Vi Hoàng [Cover][Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ