Tốn gần cả một ngày, Diệp Hàm chọn được hơn 30 cây Đan Quế, hơn 10 cây Ngân Quế ở cơ sở vườn ươm, hai người Vương Hồng Niên và Lưu Xuân Linh chọn hơn 90 cây hoa quế phù hợp với điều kiện, còn lại thì thật sự không chọn được.
Tuy nói diện tích cơ sở vườn ươm khá rộng lớn, nhưng tất cả cây hoa quế mà bọn họ chọn lựa đều là cây hoa quế có đơn giá trên 2500 tệ, hình thức đẹp, tán lá cũng không tồi.
Ngoại trừ mấy chủng loại hoa quế cao cấp trị giá mấy chục ngàn, thậm chí mấy trăm ngàn, bọn họ gần như đã chọn hết những cây hoa quế tốt nhất ở trong cơ sở.
Những cây còn lại hoặc là đường kính ngang ngực không phù hợp, hoặc là chiều rộng của tán quá thấp, hoặc là cành lá không đủ xum xuê, tóm lại không đạt được yêu cầu của Diệp Hàm.
Thực ra ngoài trồng cây đại thụ ra, cơ sở vườn ươm còn có một bộ phận rất lớn là trồng cây giống.
Chi phí cây giống thấp, mật độ trồng cao, một mẫu có thể trồng 3000 - 4000 cây, rất nhiều khách hàng mua cây giống với số lượng lớn về nhà để trồng.
Rất ít người có thể hào phóng như Diệp Hàm.
Ngoại trừ các cơ quan chính phủ, có rất ít người mua nhiều cây đại thụ như vậy trong cùng một lúc, còn đặc biệt chỉ chọn những cây đắt tiền, nói một câu giàu nứt đố đổ vách cũng không ngoa.
Tổng cộng là 137 cây hoa quế, mỗi cây có báo giá không giống nhau, cộng lại gần 400.000 tệ, cho dù giảm giá 20% thì cũng tiêu tốn 320.000 tệ.
Quả thật là rất đắt, đắt gần gấp ba so với lần nhập cây đại thụ trước đây.
Hơn nữa căn cứ theo kế hoạch, số lượng hoa quế này vẫn chưa đủ, buổi chiều cô còn phải đi một cơ sở vườn ươm khác để chọn lựa.
Dự kiến chỉ riêng loài thực vật hoa quế này đã tốn khoảng 500.000 tệ.
Diệp Hàm nhìn báo giá trên hợp đồng, sau khi xác nhận không có gì sai sót, bèn nhanh chóng ký tên.
Đầu ngón tay trắng nõn như ngọc cầm bút, đặt bút liền mạch lưu loát, hai chữ "Diệp Hàm" rõ ràng sáng sủa lại lộ ra một chút cứng cỏi không thể nghi ngờ.
Chữ giống như người.
Quản lý La cầm bản hợp đồng đã ký xong, cười toe toét.
Anh ta thích kiểu người sảng khoái như này.
Không hổ là một vị lãnh đạo, tuổi đời còn trẻ mà đã có sự quyết đoán, ký hợp đồng hơn 300.000 tệ mà mắt cũng không chớp lấy một cái.
Quản lý La cười nói: "Vừa rồi tôi gọi điện thoại cho ông chủ, ông chủ đồng ý di dời cây cổ thụ đi, còn nói sẽ hỗ trợ một vài mối quan hệ với bộ lâm nghiệp."
Có qua có lại ấy mà.
Khách hàng lớn như vậy dù làm thế nào cũng phải duy trì mối quan hệ tốt, nghe nói là bên đó mở vườn bách thảo, trong tương lai phỏng chừng sẽ còn rất nhiều cơ hội hợp tác với nhau.
Đánh giá về tần suất nhập thực vật về, có thể thấy là một người không có khó khăn về mặt tài chính.
Diệp Hàm cũng hơi yên tâm, định sau khi trở về sẽ bảo Vương Vân đi chuẩn bị hồ sơ.
Bình thường quá trình sơ thẩm của các cơ quan chính phủ phải mất khoảng năm ngày, trong thời gian này cô phải tưới một ít dung dịch dinh dưỡng thực vật cho cây hoa quế này, để tránh những vấn đề xảy ra khi di dời.
Sau khi di dời, cây cổ thụ này ít nhất phải được hồi phục lại trong một khoảng thời gian nữa thì mới có thể đạt tới trạng thái vốn có, thời gian thực sự khá cấp bách.
Buổi chiều Diệp Hàm lại đến một vườn ươm khác chọn lựa hơn 30 cây Đan Quế, hơn 100 cây giống có phẩm chất tốt, tiêu tốn 150.000 tệ.
Đến lúc này, tất cả cây hoa quế đã được chọn lựa xong xuôi, tổng cộng tốn 470.000 tệ.
Phải nói là rất đắt.
Thoáng cái nguồn vốn đã giảm gần một phần sáu.
Với mức chi tiêu như vậy, cô đột nhiên cảm thấy hơn 3 triệu tiền vốn dường như cũng không tính là nhiều.
Việc xây dựng vườn bách thảo thật sự cần một nguồn tài chính khổng lồ để duy trì, không phải người bình thường có thể làm được.
Vườn Hoa Quế.
Diệp Hàm nghĩ, đợi đến khi cây hoa quế Trạng Nguyên Đỏ hơn 260 năm kia được di dời đến và dần dần khôi phục sức sống, phối hợp với vẻ đẹp của Đan Quế, cùng với hương thơm bay xa mười dặm của Kim Quế, hẳn là có thể trở thành một khu cảnh quan đặc sắc.
Cộng thêm vườn Hoa Quỳnh, hai khu cảnh quan đặc sắc coi như đã quy hoạch xong, đồng thời rất có thể sẽ thu hoạch được một cây thực vật cấp S.
Như vậy xem ra cũng rất đáng giá, sau khi nhập vào một lô hoa quế này, hàng năm đều có thể thưởng thức cảnh sân vườn xinh đẹp, ngửi được mùi hoa quế thơm ngát.
Sau khi chọn cây xong, Diệp Hàm bèn giao toàn bộ những chuyện còn lại cho hai người Vương Hồng Niên và Lưu Xuân Linh phụ trách, bọn họ có kinh nghiệm, không cần cô phải lo lắng quá nhiều.
Phải mất ít nhất một tuần để đào đất, vận chuyển, di dời hơn hai trăm cây hoa quế.
Đây cũng là nguyên nhân hôm nay Diệp Hàm đi chọn cây hoa quế đầu tiên, các loại hoa trồng trong chậu khác thì dễ vận chuyển, nhưng loại cây đại thụ này thì không dễ dàng gì, xe tải lớn cần đi tới đi lui nhiều lần trong ngày, rất bận rộn.
Buổi chiều lúc Diệp Hàm trở về thì đã gần 5 giờ.
Ánh nắng mùa hè vẫn gay gắt như cũ, chỉ là không còn chói mắt nữa.
Hôm nay lúc tới cơ sở vườn ươm, mặc dù phía bên trên đã được che chắn, nhưng nhiệt độ cũng không giảm xuống được bao nhiêu.
Diệp Hàm ở bên trong gần như cả ngày, cảm giác nóng bức như sắp bốc khói.
Lúc này khuôn mặt trắng như sứ của cô ửng hồng, mồ hôi làm ướt tóc mai, gương mặt mang theo vẻ đẹp trong trẻo như đang được ngâm ở trong sương, khí chất rất khác so với ngày thường.
Lúc Diệp Hàm đi vào từ cửa sau, mấy đợt khách du lịch còn chưa rời đi nhịn không được mà nhìn về phía cô, chờ Diệp Hàm đi xa mới nhớ ra.
"Ui chao, bảo sao lại cảm thấy cô ấy trông quen mắt như vậy, hóa ra là quản lý của Hoa Gian Tập!"
"Tôi cũng nhớ ra rồi, lúc trước đã từng nhìn thấy ở trong video hậu trường!"
"Cô ấy chính là quản lý sao? Thật sự là rất trẻ luôn á."
"Cao thật đấy, cảm giác cao hơn tôi gần nửa cái đầu."
"Haizz, không nhìn thấy nữa rồi, sớm biết như vậy thì đã xin chụp với cô ấy một bức rồi."
Khi sự Hoa Gian Tập càng ngày càng nổi đình nổi đám ở trên mạng, vị quản lý Diệp Hàm này cũng đã thu hút được sự chú ý rộng rãi.
Tuy nói cô rất ít khi xuất hiện, làm việc khiêm tốn, nhưng vẫn không thể ngăn cản được sự quan tâm của công chúng đối với cô.
Một loạt tin tức cho thấy một tay Diệp Hàm đã tạo nên hoàn cảnh hiện tại của Hoa Gian Tập, việc cô chỉ mới 22 tuổi lại càng làm cho người ta mở rộng tầm mắt hơn.
Có người đã điều tra ra thân phận của Diệp Hàm, là hoa khôi chuyên ngành thực vật học của đại học S, nhưng chỉ tới đó, cũng không tìm thấy được nhiều thông tin hơn, những tin tức khác đã hoàn toàn bị hệ thống giấu đi.
Điều này khiến cho thân phận của Diệp Hàm càng thêm thần bí, có người nói sau lưng cô có nhà đầu tư giàu có, có người lại nói là có tập đoàn Phó thị đầu tư... Tóm lại, có rất nhiều ý kiến trái chiều.
Sau khi trở về, Diệp Hàm lập tức mở điều hòa, vào phòng tắm tắm rửa một lượt, thay một bộ quần áo mới, cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái hơn rất nhiều.
Đợi sau khi làm xong mấy việc cá nhân, cô lập tức liên hệ với Vương Vân chuẩn bị tài liệu liên quan, đầu tiên là đệ trình đơn xin di dời cây cổ thụ.
Chuyện này khá cấp bách, đợi sau khi các cơ quan liên quan phê duyệt, còn phải tiến hành khảo sát hiện trường, không thể lãng phí thời gian.
Đồng thời, Diệp Hàm cũng đã suy nghĩ suốt mấy ngày nay, xem đi xem lại những tư liệu liên quan, Diệp Hàm đã có một vài ý tưởng về việc nhập các loại thực vật được bảo hộ.
Các loại thực vật hoang dã được bảo vệ cấp quốc gia rất phong phú, theo "Danh sách các loài thực vật hoang dã được bảo vệ cấp quốc gia" được sửa đổi mới nhất vào năm 2021, trong đó cấp một có 40 loài, cấp hai có 455 loài, càng đừng nói đến thực vật được bảo vệ cấp ba, chỉ có nhiều hơn.
Môi trường sinh trưởng của chúng không giống nhau, giữa chúng có sự chênh lệch trời nam đất bắc, rất nhiều loài chỉ sinh trưởng trong môi trường hoang dã cố định.
Chẳng hạn như thực vật hoang dã được bảo tồn cấp 2 quốc gia Rhodiola Rosea (Cây rễ vàng), nó sinh trưởng trên thảo nguyên, núi cao và trên sườn núi có độ cao 1700 - 2600 mét so với mực nước biển, chắc chắn phải loại khỏi danh sách nhập vào
BẠN ĐANG ĐỌC
Vườn Cây của tôi nổi tiếng toàn mạng
HumorTác Giả: Đàn U Trúc Mộng Giới Thiệu: Từ nhỏ Diệp Hàm đã rất thích thực vật, tới lúc tốt nghiệp lại vì ngành học không được ưa chuộng nên cũng không có ai quan tâm đến cô. Một ngày nọ, cô nhận được một lời mời đặc biệt. Bên trên viết tới một nơi tên...