-Tôi hoàn toàn bất ngờ vì nhận được tài liệu từ bên anh gửi qua!- JungKook lấy một li rượu từ khay của một người phục vụ vừa đi ngang đưa cho TaeHyung. Anh nhận lấy.
-Vậy điều khiến cho cậu ngạc nhiên là gì? Là nội dung của nó hay là vì một công ty nhỏ nhoi cũng được lọt vào mắt của cậu?- TaeHyung đáp, trong giọng nói vẫn luôn giữ khoảng cách như đối với những người làm ăn khác, hoàn toàn không có một chút thể hiện đã từng quen biết qua.
-Tôi nghĩ là tôi bất ngờ về nội dung nhiều hơn!- JungKook cũng không vì điều đó mà bận tâm. Cậu ranh mãnh trả lời- Nhưng dù sao tôi vẫn cần thời gian để suy nghĩ về chuyện hợp tác!
-Cậu cứ tự nhiên, tôi luôn sẵn lòng!- TaeHyung mỉm môi rồi rời đi. JungKook nhìn theo bóng lưng của anh. Anh thay đổi, rất thay đổi. TaeHyung trong ấn tượng của JungKook là một con người mộc mạc đơn giản và luôn hành động không hề biết suy nghĩ, thế nhưng giờ đây trên người lại tỏa ra một khí phách lịch thiệp và phong nhã.
Cậu biết rõ để trở thành như bây giờ không phải là điều đơn giản đối với anh, mục đích anh đến tận đây chắc chắn là giao ra một cuộc chiến nảy lửa, và lời tuyên chiến đó luôn là dành cho cậu.
TaeHyung đi vào chiếc bàn nằm khuất trong góc ít ai nhìn thấy nhất và ngồi xuống.
-Ổn chứ?-YoonGi đưa cho anh một chai nước suối.
Anh nhận lấy rồi uống một hơi.
-Em nghĩ là em trụ được!- TaeHyng đáp.
- Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của JungKook lúc cậu lên trên phát biểu thật khiến cho mình sung sướng!- JiMin chống cằm nhìn anh. Anh không nói chỉ xoa đầu JiMin.
Suốt tám năm qua, anh chưa bao giờ rời khỏi hai người này. Ngày tuyên chiến của anh, chắc chắn không thể thiếu mặt họ.
JiMin sau khoảng thời gian dài cũng đã thay vào một nét trưởng thành hơn, quyến rũ hơn. Còn YoonGi vẫn như thế, vẫn điềm đạm và lạnh lùng.
TaeHyung chợt cong môi.
-Mình nghĩ ngày hôm nay cuộc chiến sẽ không chỉ là của một mình mình!
JiMin khó hiểu nhìn anh rồi lại nhìn theo nơi mà anh đang hướng tới.
Nét mặt JiMin nhanh chóng đanh lại. Là Jung HoSeok.
-Có nhất thiết phải làm như thế?- YoonGi khoanh tay nhìn cả hai người đang ném tia lửa như muốn thiêu rụi người kia.
-Mặc kệ anh ta!- JiMin nói.
-Làm sao lại mặc kệ được! Ra đó đi!- TaeHyung kéo JiMin đứng dậy rồi đẩy ra ngoài.
-Ya!- JiMin gắt lên nhưng lúc cậu xoay lại đã thấy HoSeok nhìn thấy mình. JiMin nuốt nước bọt một cái rồi đi đến bàn ăn lấy một li nước. Cậu từ trước bây giờ không bao giờ đụng vào một giọt rượu dù là dịp quan trọng nhất.
HoSeok có vẻ như cũng rất quan tâm đến sự có mặt của JiMin.
"Đừng có đến đây, đừng có đến đây!"
Trong lòng JiMin đang gào thét khi HoSeok mỗi lúc mỗi đến gần cậu.
Cuối cùng thì hắn cũng đứng trước mặt cậu, nở một nụ cười sát thương.

BẠN ĐANG ĐỌC
kooktae 'lost'
Fanficauthor: Vô Diện pairing: KookV cate: Ngược, H Note: Không chuyển ver, không mang ra ngoài.