𝙱𝚎𝚜𝚝 𝚘𝚏 𝚖𝚎
"when you say that you love me
i walk above the clouds
tell me of eternity just one more time"
- Best of me (BTS)
Thật ra Jungkook muốn nói gì Jimin không thể biết được, vì câu nói đó đã bị ngắt ngang bởi Hoseok.
Hoseok vừa về đến nhà đã đi tìm Jimin, sau khi tìm khắp các phòng đều không thấy, anh quyết định vào phòng NamKook. Anh biết Jimin tuyệt đối sẽ không vào đây nếu không thật sự có chuyện cần, Hoseok biết rất rõ tính cố chấp của Jimin, một khi đã nói không muốn tiếp tục với Jungkook chắc chắn sẽ tận lực tránh mọi tiếp xúc có thể gây hiểu lầm, cũng là tránh tự mình gây thương nhớ.
Nên khi anh mở cửa phòng nhìn thấy cảnh Jungkook nắm chặt vai Jimin, khom người khoá tầm mắt với người vốn nhỏ bé hơn và Jimin đang nhắm chặt mắt, môi mím lại thành một đường mỏng thì Hoseok chắc chắn rằng thằng nhóc Jungkook lại bày trò bắt nạt Jiminie rồi.
Hoseok mau chóng tiến đến giật tay Jungkook khỏi người Jimin và kéo cậu ra khỏi phòng, bỏ lại Jungkook đành nuốt lại những lời chưa kịp nói.
Nhìn theo dáng người nhỏ bé nắm chặt tay Hoseok mau chóng bước đi, qua cách thở phào cũng biết Jimin có bao nhiêu nhẹ nhõm khi được giải thoát khỏi Jungkook. Jimin tất nhiên cũng rất muốn biết Jungkook thật ra muốn nói gì, nhưng cậu lại càng sợ hãi cảm giác tình cảm với Jungkook của mình lại rục rịch trỗi dậy, mỗi một phút giây được ở trong vòng tay Jungkook, mỗi một ánh mắt hai người nhìn nhau đều khiến trái tim Jimin bức bối.
Nắm lấy tay Hoseok về phòng, Jimin nửa muốn nói với anh chuyện thu âm với Jungkook nửa lại thôi. Cậu thấy mình đang đặt quá nhiều áp lực lên Hoseok, vốn dĩ anh là một đứa trẻ nhạy cảm, trách nhiệm và cầu toàn, mỗi lần comeback anh chính là cầu nối của cả nhóm.
Hoseok chính là điểm dung hoà của hyung-line và maknae-line, của vocal line và rapper line, của dance line và những người còn lại, Jimin tôn trọng anh và trên hết cậu biết mình đang quá dựa dẫm vào anh. Lời nói trôi ra đầu lưỡi lại phải nuốt ngược vào trong, thầm mong anh đừng biết, thầm mong anh đừng trách.
Jungkook bị bỏ lại phía sau với trăm ngàn suy nghĩ ngổn ngang, chính cậu cũng không biết mình định nói gì với Jimin. Mùi hương của anh khiến mọi suy nghĩ của cậu trôi dần về phía mù mờ, cậu chỉ biết phải giữ anh lại cho riêng mình, không thể để anh rời xa, không muốn ánh mắt anh lại tiếp tục tránh né mình thêm nữa.
Jungkook cần suy nghĩ thật sự nghiêm túc về chuyện này, mười tám tuổi dù có chưa từng yêu thì cũng đã nghe nói đến, đã từng thấy qua. Jungkook đủ nhạy cảm để hiểu tham vọng của mình với Jimin có đôi chút không còn là tình cảm anh em đơn thuần, xúc cảm mạnh mẽ anh đem đến cho cậu không thể nói muốn lờ đi là lờ đi được.
Jungkook nghĩ là làm, cậu mau chóng nhắn tin Katalk cho Taehyung hỏi anh ấy đang ở đâu. Người lớn hơn đang ở phòng thu với Suga thu âm phần của mình trong Converse High, dạo này Taehyung rất có hứng thú với việc sáng tác, cắm mặt trong phòng thu và bám theo Yoongi lẵng nhẵng ngay cả lúc về kí túc xá chỉ để hỏi ý kiến của anh về đoạn nhạc mình vừa soạn thảo.
BẠN ĐANG ĐỌC
I love you to the moon and not back - KOOKMIN
FanfictionNgười Pháp có một câu ngạn ngữ thế này: 'Suis l'amour, l'amour fuit. Fuit l'amour, l'amour suit.' (theo tình tình chạy, trốn tình tình theo). Thế nên khi Jimin chạy theo Jungkook, anh mãi mãi chỉ nhìn thấy bóng lưng cậu, nhưng khi anh quyết định buô...