Chap 39

15.7K 1K 153
                                    

  𝚋𝚊𝚌𝚔𝚐𝚛𝚘𝚞𝚗𝚍

"all your love, you gave to me

every piece of your heart, you let me see

you filled my cup, and I felt complete"

-Background (Barcelona)


- Jungkookie, em đang làm gì vậy hả?

Bước vào hậu trường Jimin ngay lập tức kéo Jungkook về một góc, tuy miệng trách móc nhưng lại không thể ngừng mỉm cười. Lúc nãy khi Jungkook đi ngang nơi cậu đứng, thậm chí cậu ấy đã dừng lại chỉ để mỉm cười với cậu, suýt chút nữa thì đã làm chệch nhịp cả đoạn vũ đạo.

Tuy biết là cậu kia trẻ con, nhưng bản thân Jimin lại vô cùng hưởng thụ. Có ai lại không thích thú khi được người mình yêu đặt vào tâm điểm, ngay cả khi lên sân khấu Jungkook cũng không hề ngại ngần mà thể hiện cho cả thế giới biết rằng Park Jimin là người vô cùng đặc biệt với cậu ấy.

Hoseok từ lúc nãy đã có ý muốn nhắc nhở, nhưng vì phải chạy cho kịp tiến độ chương trình nên một phút ngơi nghỉ cũng chẳng có, bây giờ Jimin và Jungkook thảnh thơi được bốn phút như thế này là nhờ sân khấu encore. Mọi người đều đang thay quần áo, chỉ riêng hai người là đã hoàn thành trước, nên có được bốn phút rảnh rang.

- Em có làm gì đâu? Em chỉ nhìn anh thôi mà.

Jungkook mỉm cười trả lời, thật, cậu đã làm gì đâu, cậu chỉ nhìn Jiminie theo cách cậu luôn luôn làm đấy thôi.

- Nhìn? Em ngốc à, sân khấu được quay hình đấy, làm thế, làm thế thì-

Phòng thay quần áo thường được thiết kế riêng tư với các nơi thay quần áo được quây lại bằng một tấm vải tối màu, mỗi phòng thường có nhiều khu nhỏ như thế. Phòng này là phòng thay đồ nhỏ, chỉ có một khu được quây bằng vải, các thành viên khác đều đang ở khu vực thay đồ lớn hơn, tiện lợi cho việc touch-up make up và làm tóc. Jimin đã cố tình kéo Jungkook đến nơi vắng người thế này để trò chuyện, vậy thì sao cậu lại không tận dụng cơ hội nhỉ?

Không để Jimin nói hết câu, Jungkook đã nắm lấy tay anh kéo về phía cubic nhỏ được quây bằng vải phía cuối phòng. Tay còn lại mở tủ quần áo sau lưng anh, sau đó lại lưu loát đẩy nhẹ người kia vào tủ quần áo trống rỗng cao hơn đầu người, thân hình nhỏ bé của Jimin vừa vặn lọt thỏm vào trong. Anh giật mình nắm chặt lấy cánh tay Jungkook, kêu khẽ một tiếng.

- Ouch, em-

- Jiminie, hay anh muốn em làm gì đó khác? Như là, thế này? Thế này? Hay là thế này?

Môi Jungkook hôn lên đôi mắt hoảng hốt của Jimin, tay lần vào trong áo, vuốt lên cơ bụng phẳng lì, cơ ngực tuy không rắn chắc bằng cậu nhưng lại mềm mại, rất êm tay. Anh muốn em hôn anh? Sờ ngực anh? Hay là ôm eo anh ngay trên sân khấu?

Jimin rùng mình vì sự tiếp xúc đột ngột của Jungkook, bàn tay Jungkook thấp hơn thân nhiệt Jimin rất nhiều, sự đối lập như của lửa và băng, như của khí nito và nham thạch khiến Jimin khó chịu rên khẽ.

I love you to the moon and not back - KOOKMINNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ