Chap 5

26.9K 1.9K 210
                                    

𝚜𝚘𝚖𝚎𝚝𝚑𝚒𝚗𝚐 𝚢𝚘𝚞 𝚍𝚒𝚍𝚗'𝚝 𝚔𝚗𝚘𝚠

"i know that

it's difficult and hard to come back to me

i know that

you no longer want to get hurt and you're afraid"

- Untitle, 2014 (G-Dragon)


Jungkook mở to mắt nhìn anh, Park Jimin vừa nói là anh ấy "quyết định" không yêu mình nữa? Yêu là yêu, hết yêu là hết yêu, vậy Park Jimin anh nói "quyết định" là quyết định gì đây? Là còn yêu em nhưng quyết định dừng lại, quyết định buông tay?

- Anh nói "quyết định", anh có biết hai từ đó có nghĩa gì không hyung?

- Là anh sau này sẽ không bám theo em nữa, anh biết thời gian qua anh rất phiền phức cứ đeo bám lấy em không buông, em yên tâm đi Kook..à không, Jungkook từ đây về sau anh sẽ không thế nữa đâu.

Vì căng thẳng mà giọng Jimin có hơi cao, ngón tay nhỏ xinh cứ miết lấy nhau cùng đôi môi cứ bị anh gặm cắn không thương tiếc, suýt nữa thì lại gọi thằng nhóc là Kookie, đã quyết tâm rồi cơ mà Park Jimin, thật là..

Nghe anh ngập ngừng gọi mình là Kookie lại mau chóng sửa lại thành Jungkook, cậu thật sự rất khó chịu. Không yêu thì không yêu, đừng cứ tránh né mãi vậy được không. Cau mày nhìn anh, Jungkook buông một câu.

- Tùy anh thôi.

Nói xong chưa đợi người kia phản ứng đã mở cửa tủ lạnh lấy nước ra uống, uống xong lại nhẹ nhàng đóng cửa, quay trở lại phòng mình.

Jimin ngỡ ngàng trước hành động của Jungkook. Cậu cứ nghĩ ít nhất thằng nhóc cũng sẽ nổi giận, hoặc to tiếng với mình, thật sự Jimin đã hi vọng nó sẽ làm thế. Vì chỉ có như vậy cậu mới thật sự được an ủi rằng chí ít thì thằng nhóc cũng có quan tâm đến mình, quan tâm đến tình cảm đơn phương ngu ngốc của mình.

Nhưng sự thật rõ ràng là không, nó không hề phản ứng, cũng chẳng hề có một chút cảm xúc nào về cậu, đủ rồi Park Jimin, đã chọn đúng rồi, dừng lại đi thôi. Bao nhiêu ý nghĩ quay cuồng trong đầu, đầu cứ nghĩ tim cứ đau, nước mắt cũng theo đó mà trào ra, lặng im chảy tràn trên gương mặt.

Lúc Taehyung ra bếp uống nước vì đợi quá lâu mà cái con thỏ kia chẳng chịu đem nước trở vào phòng chính là thấy Jimin đang cắm cúi ăn mì, ăn đến nghẹn đỏ cả mặt, chảy cả nước mắt, dù cậu có khuyên thế nào cũng không chịu dừng lại. Chẳng phải nói là giảm cân sao, ăn bán sống bán chết thế này, nói sao cũng không hợp lý mà?

Jungkook trở về phòng, Namjoon như cũ vẫn đang ngủ gục trên bàn làm việc, tai vẫn đeo tai nghe, tay vẫn cầm bút và miệng vẫn mở hết công suất- ngáy. Tiếng anh ngáy rất ồn, thậm chí dễ ngủ như Jungkook vẫn không thể chịu nổi nên cậu thường hay chạy qua phòng của Taehyung Hoseok và Jimin chơi game, nếu được thì ngủ tại đó luôn.

Thường thì Hoseok sẽ kêu ca chật quá chật quá rồi xách gối chạy biến qua phòng Seokjin và Yoongi, Jungkook cứ thế mà chui vào giường anh ngủ đến sáng. Nhưng đêm nay thì không, cậu quay trở về phòng mình và nhẹ nhõm trước tiếng ngáy của Namjoon. Dù anh có ồn hơn nữa vẫn dễ chịu hơn khi đối mặt với Jimin.

I love you to the moon and not back - KOOKMINNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ