𝚝𝚎𝚊𝚛
"i thought we were dreaming the same dream
but that dream truly became a dream
my heart is torn, please burn it instead
so that no pain, regret, or anything is left"
- Outro: Tear (BTS-Suga, RM, j-hope)
Hôn Jimin lần cuối rồi đắp chăn cho anh ấy cẩn thận, Jungkook bật đèn ngủ, kéo rèm cửa, nâng nhiệt độ điều hòa lên một chút rồi bước ra khỏi phòng.
Cậu muốn ở bên Jimin, nhưng càng ở cạnh anh lâu bao nhiêu trái tim Jungkook lại càng đau đớn bấy nhiêu. Ôm anh trong tay với suy nghĩ mình chẳng bao giờ là đủ tốt thật sự chẳng thể chịu nổi. Và lần đầu tiên trong đời, Jungkook thấy mình bất lực đến thế.
Nếu mình có thể làm tốt hơn, thì có phải chuyện đã khác?
Jungkook bước lên sân thượng khách sạn, muốn nhờ gió thổi bay tâm tình này đi mất.
Jimin xứng đáng có người tốt hơn bên cạnh, người có thể khiến anh ấy tin tưởng rằng bản thân anh ấy là người xinh đẹp nhất, tài giỏi nhất và đáng được yêu thương nhất.
Vì mình đã không làm được như thế, có phải chăng nên lùi về phía sau một bước hay không?
Khi Jimin thức giấc thì đèn dạ quang trên bàn đầu giường đã hiển thị 2 giờ 34 phút sáng. Cậu đã ngủ liên tục hơn sáu tiếng, từ lúc bị ngất lúc tám giờ hơn tối qua.
Căn phòng yên tĩnh đến mức chỉ còn nghe tiếng máy điều hòa rì rầm chạy và tiếng máy phun sương ở góc phòng, không có bóng dáng một ai.
Jimin thất vọng.
Lúc cậu ngã xuống, tia tỉnh táo cuối cùng đã giúp cậu hướng ánh mắt về phía Jungkook, và ánh mắt hoảng loạn cùng đau khổ tột cùng của cậu ấy, Jimin vẫn chưa thể nào quên. Cậu không biết ai đã đỡ mình, có thể là staff, nhưng thật lòng cậu muốn trước khi ngất có thể siết chặt tay Jungkook một lần, an ủi cậu ấy rằng mình thật sự không sao.
Vì Jimin biết, chắc chắn em ấy sẽ khóc.
Jungkook rất dễ xúc động, đặc biệt khi là chuyện liên quan đến các thành viên, nhưng tính cách còn trẻ con chưa bao giờ chịu thừa nhận. "Ai là em bé khóc nhè chứ, không phải em mà!" là câu em ấy thường hay nói nhất. Lại là đang trên sân khấu, cậu đột ngột ngất đi như thế chẳng những làm mọi người sửng sốt mà có lẽ ARMY cũng đang rất lo lắng.
Và Jungkook...Và Jungkook thì phải làm thế nào?
Em ấy không thể chạy vào cánh gà mà chăm sóc cậu được, còn sân khấu, còn ARMY, nhưng tính cách em ấy làm sao Jimin có thể không biết, hẳn là đã hoảng loạn và đau khổ đến cùng cực. Nếu đặt trường hợp là Jungkook ngất, Jimin không biết mình sẽ phản ứng như thế nào nữa?
Nên cậu đã rất hy vọng, khi tỉnh dậy, gương mặt đầu tiên nhìn thấy sẽ là của em ấy. Cậu sẽ ôm em ấy vào lòng, thì thầm rằng mình không sao, sẽ lau đi những giọt nước mắt trên má em ấy, sẽ hôn xuống đôi bờ môi run rẩy, sẽ vuốt phẳng đôi mày nhăn chặt.
BẠN ĐANG ĐỌC
I love you to the moon and not back - KOOKMIN
FanficNgười Pháp có một câu ngạn ngữ thế này: 'Suis l'amour, l'amour fuit. Fuit l'amour, l'amour suit.' (theo tình tình chạy, trốn tình tình theo). Thế nên khi Jimin chạy theo Jungkook, anh mãi mãi chỉ nhìn thấy bóng lưng cậu, nhưng khi anh quyết định buô...