Trở lại Nhạn Khâu, Chu Tinh Ly lập tức lấy thi thể Cổ Điêu ra, lau đao bắt đầu giải phẫu.
Cổ Điêu là dị thú thượng cổ, bộ vị [1] là tài liệu luyện khí tương đối quý giá, đặc biệt là cái miệng đen ngòm dài như ống trúc kia.
[1] các bộ phận trên mặt
Lâm Tín ngồi xổm bên cạnh xem, "Mỏ này có thể làm gì?"
"Ngươi cảm thấy có thể làm gì?" Chu Tinh Ly khoét mỏ xuống, ném cái ống trúc dưới nước suối trong rửa sạch sẽ, tiện tay vứt cho Lâm Tín chơi.
Thứ hấp hồn, dĩ nhiên là làm linh khí để rút hồn, Lâm Tín nghĩ như vậy, lại không dám nói ra, nhắm một mắt nhòm qua mỏ chim trống rỗng, xuyên thấu qua khoảng không nhìn về phía Thẩm Lâu đang uống trà dưới tàng cây, "Sư phụ, ngón trảo hồn của ngươi hôm nay, là công phu gì thế?"
"Nhiếp hồn, ôi!" Chu Tinh Ly vung rìu lên, chặt xuống móng vuốt cứng như sắt, một búa xuống, chỉ chặt được cái lỗ thủng nhỏ, không có cách nào, đành lấy miếng Lộc Ly, khảm vào trong rãnh. Cái rãnh giữ Lộc Ly trên rìu, cũng chỉ Chu gia mới có thể làm được.
Linh lực bao phủ cái rìu chém sắt như chém bùn, "rắc" một tiếng chặt đứt vuốt chim.
"Dạy ta đi, ta cũng muốn học." Lâm Tín giắt mỏ chim xuống bên hông, ân cần giành cái rìu trong tay sư phụ, giúp hắn chặt miếng khác.
Nhiếp hồn, là một tiểu thuật trong ngự hồn thuật. Ngự hồn thuật là tiên thuật thiên môn, tác dụng không lớn, tu sĩ bình thường không luyện, từ lâu thất truyền, Chu Tinh Ly tự mình mày mò sách cổ ngộ ra. Kiếp trước Lâm Tín chỉ học được cái lông trên da, cho nên sau đó thời điểm dùng hồn lực đi không ít đường vòng.
Chu Tinh Ly tiếp nhận vuốt chim đồ đệ chặt, rửa sạch sẽ, "Đem cái vuốt chim này về cho sư bá ngươi, nhờ hắn rèn linh kiếm cho ngươi."
Thấy Lâm Tín sắp tròn mười lăm tuổi, làm trưởng bối thân cận nhất, Chu Tinh Ly muốn chuẩn bị linh kiếm bản mệnh cho hắn. Mà Giáng Quốc Công Nam Vực, huynh trưởng Chu Tinh Ly, cũng chính là luyện khí sư bậc nhất Đại Dung.
Nhớ tới thanh linh kiếm sư phụ qua đời nhiều năm mới đến tay này, Lâm Tín không nhận lời ngay, cụp mắt nói: "Hôm trước đọc < Thanh vân kỷ >, trong sách nói tu sĩ ngày xưa đều tự dựa vào linh lực bản thân ngự kiếm, tại sao chúng ta lại cần nhờ Lộc Ly?"
"Tu sĩ thượng cổ có thể dời non lấp biển, vì sao ngươi không thể?" Chu Tinh Ly hỏi ngược lại hắn.
"Con đường tu luyện thượng cổ thất truyền, ta nào biết, " Lâm Tín rút mỏ chim bên hông gãi ngứa, "Ta muốn nói, nếu bản nguyên của linh lực là tinh hoa nhật nguyệt, vì sao chúng ta không thể giống Lộc Ly tích trữ tinh hoa nhật nguyệt trong linh mạch?"
Chu Tinh Ly cầm vuốt chim, như lão tiên nhân cầm phất trần, dùng tư thế "tiên nhân phật đỉnh" gõ gõ đầu Lâm Tín, "Thân thể làm từ máu thịt, làm sao tồn trữ nhật nguyệt?"
"Thần hồn có thể, " Lâm Tín gạt vuốt chim, nói chắc như đinh đóng cột, "Hồn cũng là tinh hoa nhật nguyệt ngưng hợp mà thành."
YOU ARE READING
Chước Lộc | Lục Dã Thiên Hạc
General FictionThể loại: Cung đình hầu tước, tiên hiệp tu chân, trọng sinh, lòng dạ độc ác hay làm trò thụ x cười như không cười tâm cơ công, 1x1, HE Edit: Cục Đậu Bự (Gin) Bản Edit chưa có sự đồng ý của tác giả... (Bản thân làm việc tùy hứng nên hiện tại đang có...