"Ngô Lý Sự." Thẩm Lâu khẽ gật đầu.
Ngô Triệu Dương mặc cẩm bào Chung gia màu trắng, chỉ là cổ áo không dệt lông bạch hổ.
Sau khi Chung Trường Dạ qua đời, mặc dù có Thẩm Kỳ Duệ trấn đài, Tây Vực vẫn loạn tùng phèo. Chung Tùy Phong vô năng chỉ có thể dựa vào thuộc thần có tài năng, Ngô Triệu Dương vốn rất được Chung Trường Dạ để ý, lập tức bộc lộ tài năng. Năm ngoái được phong làm tổng quản lý các mối quan hệ nội Hầu, tương đương với Thừa tướng Tây Vực.
"Tại hạ mắt vụng về, không biết vị tiểu công tử này là?" Ngô Triệu Dương lễ nghi chu đáo chuyển hướng nhìn Lâm Tín, bởi vì quanh năm mang nét cười, khóe mắt đã có nếp nhăn sâu, tạo cảm giác dễ thân.
"Đồ đệ Chu Nhị thúc." Thẩm Lâu giới thiệu sơ lược, không nhắc đến tên Lâm Tín.
"Hóa ra là cao đồ Nhị gia, thất kính thất kính." Ngô Triệu Dương chắp tay làm lễ, không vì Lâm Tín tuổi còn nhỏ mà coi thường hắn.
Ánh mắt Lâm Tín rơi trên ngọc bội bên hông Ngô Vạn hộ. Tiên giả xuất thân quý tộc, ngọc bội thường khắc hoa văn gia tộc. Không có hoa văn gia tộc, cũng là cát tường như ý, song ngư. Ngọc bội người này, lại là một miếng bánh hoa quế.
Một khối ngay ngắn chỉnh tề, trên mặt có chút tỳ vết, nhìn như là trên bánh hoa quế thiếu mấy cánh hoa.
Người này xem ra thật thú vị, đuôi lông mày Lâm Tín hơi nhíu, dùng phong thái chủ nhân mời Ngô Triệu Dương vào. Quay đầu lại nhìn xe ngựa, chỉ có vài tên thị vệ bình thường, không có thân ảnh Chung Lục.
Rượu Đồ Mi cũng không cần đích thân Quốc Công đưa, lúc trước Chung Trường Dạ đến đây, là vì muốn cải thiện tình cảm cùng Chu Nhan Cải. Chung Lục làm chó điên của Chung Trường Dạ, tự nhiên là chủ nhân tới chỗ nào, hắn ta tới chỗ đó.
"Sư phụ, ta gặp cái người truy sát Triệu thúc thúc." Lâm Tín tuổi nhỏ chưa biết ngự kiếm, chạy một mạch đến bên người sư phụ, chưa tỉnh táo lại, chợt thấy sau lưng lạnh toát. Đột nhiên quay đầu lại, phát hiện Chung Lục đứng ở ngoài cửa sổ, dùng ánh mắt chó săn nhìn con mồi theo dõi hắn.
"Diệc Tiêu, đây là đồ đệ ngươi?" Chung Trường Dạ đi tới, mắt ưng hơi đổi, rơi vào trên người Lâm Tín sắc mặt trắng bệch.
"Đúng vậy, Tín Nhi, đây là Chung thế bá." Chu Tinh Ly cười hì hì xoa đầu Lâm Tín, ra hiệu hắn chào hỏi.
Lâm Tín gắt gao nhìn chằm chằm Chung Trường Dạ, "Tham kiến Chung thế bá."
"Ánh mắt này, khiến Cô nhớ tới một người, " mày kiếm cau lại, Chung Trường Dạ nâng Lâm Tín đang hành lễ dậy, "Cô có hai nhi tử tuổi xấp xỉ ngươi, cực kì nghịch ngợm, sau lễ Đồ Mi, theo Cô đến Mạc Quy Sơn chơi đi?"
Vốn là lời trưởng bối mời tiểu bối bình thường, vào tai Lâm Tín trong lại tựa câu thần chú, khiến hắn cả người đều căng thẳng.
"Mạc Quy Sơn chim không thèm ị, ai muốn đi, " Chu Tinh Ly ghét bỏ mà xua tay, "Ngươi lần trước nợ ta Lộc Ly, khi nào trả?"
"Cô nợ ngươi Lộc Ly khi nào?" Chung Trường Dạ đối với Chu Diệc Tiêu quấy nhiễu lĩnh giáo thâm hậu, không muốn cùng hắn nhiều lời, quay người rời đi.
![](https://img.wattpad.com/cover/138491923-288-k420000.jpg)
YOU ARE READING
Chước Lộc | Lục Dã Thiên Hạc
Genel KurguThể loại: Cung đình hầu tước, tiên hiệp tu chân, trọng sinh, lòng dạ độc ác hay làm trò thụ x cười như không cười tâm cơ công, 1x1, HE Edit: Cục Đậu Bự (Gin) Bản Edit chưa có sự đồng ý của tác giả... (Bản thân làm việc tùy hứng nên hiện tại đang có...