Chương 32: Lang bạt (3)

4.6K 263 122
                                    


Kim Ngô vệ là cận vệ Đế Vương, chủ yếu lan truyền hiệu lệnh thánh chỉ, không cần để ý là Hoán Tinh Hải hay Mạc Quy Sơn, trước giờ đều trực tiếp xông vào, chưa từng có thói quen đứng cửa chờ thông báo.

Có điều bọn họ đều quên, bọn họ chỉ là võ quan tứ phẩm của triều đình, Quốc Công là chư hầu cực phẩm một phương. Chư Hầu bình thường không muốn đắc tội bọn họ, không tính toán lễ tiết. Nhưng Chu Nhan Cải không phải Chư Hầu bình thường, tính toán hay không còn xem tâm tình.

"Nếu đến Nhất Niệm cung, phải thuận theo quy củ Nhất Niệm cung." Chu Nhan Cải giơ tay, nháy mắt trước sau xuất hiện mười mấy hồng y thị vệ, tay cầm cung Lộc Ly, giương cung tựa trăng tròn.

Nội Thư Lệnh ra một đầu mồ hôi lạnh, "Hạ quan biết tội, chúng ta thông báo lại."

Dứt lời, Đỗ Hoảng mang theo Kim Ngô vệ hoả tốc lui ra Nhất Niệm cung, chân trước chân sau vừa bước ra ngoài, vùng trời Nhất Niệm cung nổi lên linh quang nhằng nhịt khắp nơi, hiển nhiên đã mở Mạng Nhện.

Thống lĩnh Kim Ngô vệ tức đến xanh mặt, đi khắp toàn bộ Đại Dung, hắn chưa từng phải chịu qua cơn nhục nhã này, "Đỗ đại nhân, ngươi hành xử, nhưng là bộ mặt Thánh Thượng."

"Trương thống lĩnh trở về có thể hồi bẩm, xem Thánh Thượng phán quyết ra sao." Đỗ Hoảng thở dài, vị Trương thống lĩnh này mới nhậm chức không lâu, căn bản chưa tìm hiểu tình huống, người trẻ tuổi đã lỗ mãng như vậy, sớm muộn cũng ăn phải thiệt thòi.

Đứng ngoài cửa lớn, lễ nghi chu toàn mà thỉnh thị vệ thông báo, đợi gần một phút mới cho bọn họ đi vào.

Đồ vật chuẩn bị cho lễ vấn tóc đều đã thu dọn, Chu Nhan Cải ở chính điện Nhất Niệm cung một lần nữa tiếp khách, "Người tới là người phương nào?"

Đỗ Hoảng ấn Trương thống lĩnh gần như muốn động thủ xuống, hài hòa tự giới thiệu lần thứ hai, sau đó tuyên đọc thánh chỉ. Ngoài dự đoán mọi người chính là, thánh chỉ này không phải đến đòi Lâm Tín, "Nam Vực Chu gia Diệc Tiêu, bác học đa nghệ, tự cổ chí kim có một không hai, vào cung làm Thái sư, dạy học cho Thái tử và các Hoàng tử."

Lâm Tín kinh ngạc nhìn về phía sư phụ.

Đến Chu Tinh Ly lén lút đút cá khô cho Tinh phu nhân ăn cũng hơi run tay, đem cá khô chọc vào đầu mèo, lập tức bị Tinh phu nhân giơ vuốt cào. Khoanh tay nhe răng nhếch miệng đi lên trước, cầm thánh chỉ xem lại một lần, quả thật là đang nói hắn, không sai.

"Diệc Tiêu yếu kém, sao có thể làm Thái sư?" Chu Nhan Cải nhíu mày, đệ đệ của mình chính mình rõ ràng, nếu như làm Thái sư, không hơn một năm, Thái tử sẽ biến thành tay ăn chơi trên phòng bóc ngói, xuống nước mò cá.

"Quốc Công quá khiêm tốn, Hoàng Thượng khảo giáo [1] bài tập Lục Hoàng tử, long nhan vô cùng vui vẻ, hi vọng Thái tử cũng có thể uyên bác được như vậy, mới phái hạ quan đến đây, mời Diệc Tiêu tiên sinh vào cung, " Đỗ Hoảng cười khổ nói, "Mặt khác, Hoàng Thượng còn một đạo khẩu dụ. Mời cô nhi của Tầm Lộc Hầu theo tiên sinh cùng vào kinh, phong tước phong hầu."

[1] kiểm tra

Chu Tinh Ly vốn bộ dáng cà lơ phất phơ, nghe đến câu cuối này, lập tức đem thánh chỉ lụa vàng cuốn thành quyển, nhét vào trong tay áo, "Được Thánh Thượng coi trọng, vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh, Tín Nhi, thu dọn đồ đạc."

Chước Lộc | Lục Dã Thiên HạcWhere stories live. Discover now