"Cái gì! ?
Lưu Quang bảo ta quỳ ba ngày?"
Nghe Tiểu Hắc thông truyền xong, vẻ mặt Dương Tiễn không thể tin được.
Vốn định không quản cái khác, trực tiếp vọt vào tìm người.
Bỗng nhiên nhớ tới, lúc trước, khi Lưu Quang đánh tới Thiên đình, có nói qua với hắn những lời như vậy.
"Một ngày nào đó ta sẽ bắt ngươi quỳ xuống cầu xin ta!"
Thì ra Lưu Quang đã sớm tính toán chu toàn hết thảy, cho nên mới cố ý đem cái chai kia cho hắn.Chờ sau khi hắn khôi phục trí nhớ biết được hết thảy, thì làm cho hắn nếm thử cảm giác mất đi người âu yếm.
Đáng chết!
Dương Tiễn căm giận cắn răng.
Hận không thể trực tiếp vọt vào tìm Lưu Quang đánh một trận ngươi chết ta sống.
Trong đầu bỗng nhiên hiện lên một hình ảnh.
Hắn ngẫu nhiên đi ngang qua trước vườn hoa của Nguyệt lão.Trong vườn hoa của Nguyệt lão nở đầy kỳ hoa dị thảo, áo nàng trắng hơn tuyết, dung nhan thanh lệ chứa mỉm cười đẹp tuyệt trần.
Bàn tay trắng nõn với xuống một bông hoa, ông lão ở đối diện tức giận dậm chân.
"Ai nha nha, Quỳnh nhi ngoan, đừng đuổi tận giết tuyệt với lão già như ta chứ!
Nếu không thì, chúng ta lại cược lần nữa?"
Người áo trắng bị nói mà cười lên tiếng, cảm giác ở cửa có tầm mắt nhìn nàng.
Liền theo bản năng nghiêng đầu nhìn lại.
Một cái liếc mắt đó, là vạn năm.
Quỳnh nhi. . . . .
Dương Tiễn nhíu mày, hai tay nắm chặt.
Ngay thời điểm Tiểu Hắc nghĩ hắn muốn ra tay, chỉ thấy thân hình Dương Tiễn ngã xuống, đầu gối khụy xuống, liền như vậy thẳng tắp quỳ xuống.
"Nói với Lưu Quang, hi vọng hắn không nuốt lời!Ba ngày sau, ta muốn nhìn thấy Quỳnh nhi! Nếu hắn dám lừa gạt ta, người của Địa phủ, ta thấy một giết một!"
Tiểu Hắc bị hành động của Dương Tiễn dọa, càng bị khí thế của hắn phát ra vào giờ phút này làm kinh sợ.
Nhẹ giọng khụ khụ, không biết nên nói cái gì.Xoay người rời đi.
Lão Đại ơi lão Đại!
Lần này đùa quá lố rồi! Nếu để Dương Tiễn biết, Quỳnh Hoa Tiên Tử sớm không nhớ rõ hắn là ai, vậy hắn có thể nổi điên phá hủy Địa phủ hay không?
...
"Lão Đại!"
Tiểu Vũ đi vào thư phòng, nhìn thấy Lưu Quang thích ý nằm trên sô pha phơi nắng mặt trời. Không khỏi vui vẻ tiến lên, ôm hắn giống con mèo nhỏ, ở trong lòng hắn cọ cọ.
Lưu Quang bị hành động này chọc cười, tay với qua sờ sờ đầu nàng nói:"Nói đi, lại gây chuyện gì ?"
Tiểu Vũ bất mãn ngẩng đầu, đảo cặp mắt trắng dã.
"Không phải gây chuyện! Ta có việc hỏi chàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ HOÀN P2 ] Diêm Vương Phúc Hắc - Vương Phi Gây Rối
Non-Fiction" Truyện đào về cho mấy thím cùng nhau đọc cho vui " .............. Cô nàng Tiểu Vũ chết do tai nạn và bị Hắc Bạch Vô Thường câu nhầm hồn và cô đã xuống Địa Phủ làm quỷ sai Nhưng cô nàng Tiểu Vũ này thật là biết cách gây rắc rối đi , hết làm cướp t...