chương 60 " Ta chỉ hiểu cái gì là thúi lắm

235 9 0
                                    


"Đến rồi!" 

Tròng mắt Lưu Quang chợt lóe, rất có hứng thú đứng lên.

"Cái gì tới?" 

Tiểu Bạch mơ hồ, không hiểu lão Đại sao lại đột nhiên toát ra một câu như vậy.

Lưu Quang tức giận liếc mắt một cái.

"Đần!

Ngươi nói cái gì tới? 

Mới vừa rồi còn khen ngươi cơ trí, thật là lãng phí tình cảm của ta!"

Mỗ Bạch nghe vậy, trong nháy mắt lĩnh ngộ. Mắt trợn to vui vẻ nói: 

"A ~~ lão Đại là nói Dương Tiễn đã tới? 

Ta đi xem một chút!"

Nói xong, liền chuẩn bị xông ra ngoài cửa. 

Lưu Quang lắc mình một cái, đưa tay ngăn lại.


"Ta còn chưa kích động, ngươi kích động cái gì? 

Ta đã bảo Tiểu Hắc ở đó coi chừng rồi, đợi hắn về đây kể với chúng ta một chút là được, chúng ta tạm thời chớ lộ diện."

Bảo Tiểu Hắc coi chừng? Tiểu Bạch không hiểu. Tên ngu ngốc Tiểu Hắc kia có thể làm cái gì?

Tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ trong lòng Tiểu Bạch, Lưu Quang chậm rãi giải thích: 

"Nhân giới có một câu tục ngữ, tú tài mà gặp phải binh, không thể nói chuyện được. 

Dương Tiễn mặc dù không là tú tài, nhưng giờ phút này hắn cũng không dám động thủ làm cái gì. 

Dù sao nơi này là Địa phủ, là địa bàn của ta! Hơn nữa Quỳnh Hoa tiên tử vẫn còn ở trong tay ta.

Lần này hắn tới, mục đích đúng là mang Quỳnh Hoa tiên tử đi hoặc là gặp mặt một lần. 

Nhưng cũng chỉ tiếc là, ngay cả cửa lớn của Địa phủ ta cũng sẽ không cho hắn vào!"

Hai tay chắp sau lưng, Lưu Quang dạo bước đi trở về bên sofa, mở miệng tiếp tục nói: 

"Tính tình Tiểu Hắc ngươi cũng rõ ràng, chỉ biết cậy mạnh không dùng đầu óc. 

Hơn nữa đối với chuyện lần trước của Tiểu Vũ, hắn cũng vẫn rất tự trách. 

Dương Tiễn dù sao cũng là Nhị Lang thần quân, ở trên Thiên đình có một chút địa vị. 

Nếu như đổi lại là ngươi cùng Tiểu Thôi, ít nhiều gì cũng sẽ cố kỵ thân phận của hắn, sẽ không gây nhiều khó khăn. 

Nhưng Tiểu Hắc thì khác, hắn bất kể đối phương là người nào, dù hôm nay Thiên đế có tự mình đến, chỉ cần ta nói không mở cửa, hắn liền tuyệt đối sẽ không cho người bước vào Địa phủ một bước!"

Tiểu Bạch nghe vậy, có chút không cao hứng lầm bầm.

"Theo như những lời này của lão Đại, thật giống như nói ta cùng Tiểu Thôi đối với ngươi rất không trung thành. . . . . ."

Lưu Quang thính tai, xoay người cười cười với Tiểu Bạch.

"A, ta chưa nói các ngươi không trung thành. 

Chỉ là thời điểm các ngươi suy nghĩ, thế nào cũng lôi chủ kiến của mình vào. 

Cho nên có một số việc thích hợp với một số người, ta phân phối rất rõ ràng."

[ HOÀN P2 ] Diêm Vương Phúc Hắc - Vương Phi Gây RốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ