Chương 11 : 12 Năm Trước

1.7K 81 3
                                    

Sau buổi tập luyện đó, Sát Tinh Vệ đợi đến chiều mới trở về vì hôm nay có vẻ bầu trời không mấy sáng sủa.

Chính xác tối hôm đó bắt đầu có gió lạnh, mưa lớn vô cùng. Nhược Y đến một phòng tắm riêng của mình trong cung, liền nhìn thấy A Cửu đang pha nước nóng và bứt cánh hoa Diên Vĩ rải khắp vào bồn tắm.

Hương thơm thoang thoảng khiến nàng dễ chịu, xem như người kia rất biết cách khiến nàng hài lòng. Phòng rất rộng, lại chỉ có một cửa sổ trên cao nên không ảnh hưởng nhiều thứ gì ngoài trời.

A Cửu vừa thấy nàng, lập tức buông cành hoa đang dang dở mà đứng dậy kính cẩn cúi đầu :

"Chủ nhân. "

Nhược Y nhìn A Cửu bình thản, người kia là người hầu của nàng đã từ rất lâu.

Từ khi còn ở với Minh Giản, nàng đã năn nỉ sư phụ chuộc nàng về nhà với lý do sẽ làm phụ việc hái thuốc chung và để nói chuyện với nàng giữa mảnh núi đơn độc này. Vì Minh Uất Phong sư huynh của nàng rất kỳ quái, còn chả bao giờ thăm hỏi, chỉ hàng ngày tìm kím gì đó rất bận rộn.

Ngoài ra, nàng còn có ý khác, chính là không để tiểu cô nương A Cửu kia rơi vào tay kẻ xấu.

Nhược Y gặp A Cửu là vào tám năm trước, nàng cùng với sư phụ dạo chợ mua hồ lô, mặc dù đã mười lăm tuổi, nhưng sở thích ăn hồ lô từ nhỏ vẫn không đổi. Thậm chí nàng còn siêng ra chợ, chỉ để xem còn gặp lại người kia hay không....

Nhưng từ xa, nàng thấy một tiểu cô nương ngồi bên đường, mặt mũi rất tội nghiệp, thân còn đeo một cái bảng với dòng chữ "Bán thân cần ngân lượng phụ cha bị bệnh"

Nhược Y vẫn tần ngần một lúc, liền thấy ngay những công tử nhà giàu vào trêu quẹo, có tên còn thẳng thừng ném những thỏi bạc vào mặt nàng rồi lôi đi. Lòng nàng chợt chán ghét, tiểu cô nương đó chắc chắn về sẽ bị hành hạ, còn không may hơn sẽ bị bán vào lầu xanh.

Sợ số phận người kia bi đát, nàng liền năn nỉ Minh Giản nhận về. Ông ta coi nàng như con gái, liền nhanh chóng chiều lòng.

Nhưng sau khi Minh Giản bị sát hại, nàng vào cung làm Minh quý phi, trả A Cửu về cho gia đình nhưng nàng ta vì biết ơn khóc lóc mà xin đi theo.

A Cửu thuần khiết, thánh thiện, trong sáng. Ngay cả khi biết thân phận nàng là yêu quái và mục đích vào cung, A Cửu vẫn không sợ hãi mà nguyện hỗ trợ.

Nghe A Cửu chào, Nhược Y chỉ gật đầu mà đưa chén thuốc cho người kia :

"Được rồi, đem thuốc này vào cho hoàng thượng, như cũ, uống hết mới đc đi ! "

A Cửu nhanh chóng cầm lấy, nhưng ân cần hỏi :

"Để A Cửu giúp người cởi y phục đã có được không? "

Nhược Y lạnh nhạt đáp : "Không cần." Nàng mới rời đi, bỏ lại những cành hoa còn chưa kịp ngắt cành.

Sau khi A Cửu đi mất, Nhược Y mới đến bên bể nước rộng đầy hoa tím. Đưa chiếc vòng thạch sáng ở cổ tay lên, lòng bỗng nhớ về Sát Tinh Vệ mà miệng bất giác khẽ cười...

[BHTT - Tự viết] (Hoàn) Uy Bức Ước Thúc Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ