"Con yêu, nhớ thường xuyên gửi thư cho má nhé? Nhớ không?" Keva ôm tôi thật chặt, quyến luyến mãi không cho tôi đi, nhưng rồi cô cũng buông ra.
"Được rồi Keva con sẽ về vào Giáng sinh này, con hứa!" Có nghĩa là không viết thư đâu, nhưng giáng sinh thì con sẽ về.
Keva nhìn tôi, sụt sùi một trận nữa rồi mới yên tâm tiễn tôi lên tàu.
Đối với tình cảm đầy nhiệt huyết này, tôi không biết làm sao đối phó. Kiếp trước tôi không có gia đình, bạn bè cũng chẳng thân thuộc như vậy nên đối với những ân cần, dịu dàng thật sự chỉ có thể rất vụn về đáp lại. Nhưng cha và mẹ tôi không để tâm chuyện đó.
Họ thật sự là một người rất tốt, rất là tốt. Dù tôi phản nghịch, hoặc là không giống với Selina của lúc trước, họ đều sẽ dịu dàng ôm chặt lấy tôi, kể cho tôi những câu chuyện nhỏ trước khi tôi đi ngủ, và hát ru tôi mỗi khi tôi gặp ác mộng tỉnh dậy. Đối với tôi mà nói, họ giống như món quà được thần ban tặng. Cho nên dù rằng mọi thứ xa lạ thì tôi vẫn luôn có thể vui vẻ lạc quan mà tiếp nhận, bởi vì tôi trân trọng món quà mà thần ban tặng, trân trọng cuộc sống này.
"Sel, ở đây." Cedric vẫy tay và gọi tôi khi tôi vừa mới bước lên tàu.
Tôi nhướn mày nhìn cậu nhóc mới tháng trước trông chỉ cao hơn tôi ngón tay, giờ lại vượt hẳn một cái đầu mà không khỏi cảm khái sức mạnh dậy thì của lũ con trai thật kì diệu.
Vén lại mái tóc hồng, tôi đi đến bên cạnh Cedric: "Ừm!"
Cedric nhìn tôi hào hứng: "Em cứ nghĩ sẽ không gặp được chị, nhưng coi bộ chúng ta có duyên lắm đấy Sel, tiếc là không chung nhà, nhưng chẳng sao, năm nay Slytherin và Hufflepuff có nhiều tiết học chung lắm, rồi sẽ thân nhau hơn."
Tôi nhướn mày: "Chúng ta có thể bỏ qua vấn đề đó được không?" Bởi tôi sợ mình sẽ đập cậu nát bươm bởi vì sự ngu ngốc của cậu. Cedric thật chẳng tinh tế gì cả, cậu ta quên mất rằng sự việc học chung này là bởi vì cậu ta tố cáo tôi à??
Thật là bực mình. Nhưng thôi tôi sẽ lựa chọn tha thứ, bởi vì cậu đẹp trai thôi. Cedric Diggory mà không đẹp trai như nguyên tác tả thì tôi thề là ngay từ ngày đầu gặp tôi đã đấm bỏ mẹ cậu rồi.
"Chị đói không?" Cedric hỏi rồi đưa cho tôi một hộp sô cô la nhìn có vẻ rất ngọt. Nguyên chủ và cả tôi đều không thích ngọt lắm.
Đưa tay chạm lên bời môi mềm của người đối diện tôi ngả ngớn trêu chọc: "Cedric, chị không thích đồ ngọt cho lắm, nhưng nếu là môi em thì chị có thể thử. Vậy nên, lần sau nếu muốn cho chị kẹo thì dùng môi em đi." Nói xong liền đẩy cửa khoang tàu bước vào.
Hành lí đã chất xong lên kệ mà người phía ngoài vẫn cứ ngại ngùng đỏ mặt đứng ngoài làm tôi vui vẻ. Ít ra thì dù lũ con trai phương Tây dậy thì nhanh kinh khủng thì chúng vẫn chỉ là những thiếu niên. Mà tôi, một người đã mười tám tuổi (tâm hồn) thì hiển nhiên là biết cách chơi đùa trái tim hơn rồi.
Được rồi, tôi biết phong cách này rất giống một tra nữ. Nhưng biết sao được, tôi là người tốt bụng, muốn đáp ứng tình yêu của tất cả mọi người.
BẠN ĐANG ĐỌC
「Harry Potter」Mây Cuối Chân Trời
Фанфик"Hóa ra, yêu một người thật sự rất khó." - 20.09.08 - 22.12.22 - ??.??.?? Bookcover made by @arrebolling from @moanhtrangta _Ranny Granger_