Valentine trắng

1K 158 14
                                    

"Selina, tóc của bồ bây giờ không khác gì cây chổi lông hồng bị cháy hết trơn. Chuyện quỷ gì đã xảy ra vậy?"

Vivian vừa cầm cuốn sách thần chú làm đẹp, vừa cảm thán một cách khoa trương và lố lăng. Bên cạnh, Pansy cũng đang ôm trên tay một cuốn sách làm đẹp lật đến trang bùa phép về tóc. Còn Selina thì đang chán nản ngồi trước gương đứng trong phòng và đọc vài câu thần chú dưỡng tóc, nhưng chẳng có cái quái gì xảy ra. Mái tóc hồng vẫn bị cháy xém nhìn rất kì cục.

Cô chưa từng nghĩ đến một thần chú không tính là hắc ám có thể khiến bản thân khốn đốn như thế này. Thật quá bực mình, lúc nãy nên ép con ranh xính lao xuyên không mất não ấy ăn sên luôn mới phải.

Từ bỏ việc dưỡng tóc sao cho đẹp trở lại, Selina nằm dài ra sàn đã được trải thảm lông mịn màng, la hét ức chế:

"Con ranh đó, con nhỏ chết tiệt đó, con quỷ nhỏ đó. Merlin ơi tức thật mà!!!"

Vivian và Pansy giật mình.

Cô phù thủy sinh năm nhứt, ngẩng đầu khỏi cuốn sách, hỏi bà chị luôn luôn bình tĩnh mà giờ đã phát điên kia một câu vô nghĩa: "Là Cho Chang bên Ravenclaw à?"

Selina hậm hực: "Không phải nó còn ai?"

"Yooo, vậy mà chọc cho công chúa nhỏ của chúng ta tức thế này, bản lĩnh cao thật." Vivian cười đúng kiểu mấy con bạn thân khi thấy bạn mình gặp hoạ, "Sao? Nó làm gì?"

"Tóc của mình là tác phẩm từ tay nó. Năm hai có thể dùng Bão lửa và Dây lửa à?" Chưa kể còn có xu hướng là dùng được cả Lửa quỷ. Linh hồn đang trú ngụ trong cơ thể đó rốt cuộc là bao nhiêu tuổi mà khống chế được mấy cái bùa phép đó?

Nên biết sự cường đại của phép thuật là dựa vào sức mạnh của linh hồn. Linh hồn càng mạnh mẽ, cố chấp, kiên cường thì phép thuật càng mạnh. Không lẽ là còn lớn tuổi hơn cả Selina?

Lỡ như thế thật thì già đầu rồi sao lại có thể mất não đến vậy?

Nghiêng người nhìn mớ tóc hồng của mình, Selina đau lòng khủng khiếp. Đua tựa như bị móng của Bằng mã rạch vào giữa ngực ấy.

Pansy thấy người hay giúp mình chơi khăm tên nào đó không vui, liền mở miệng an ủi: "Em đi đốt tóc cô ta cho chị nhé?"

Vivian bật cười một cách khiếm nhã: "Còn cần em ra tay?"

"Là sao ạ?" Pansy ngây thơ nhìn Vivian

"Ây dà... Bé cưng à, cái người tóc hồng kia kìa không phải người hiền lành gì đâu. Bị đốt tóc đến thế này sợ là cạo trọc đầu người ta luôn để báo thù rồi."

"Thật đó ạ?"

Selina ngồi dậy, khó chịu đáp: "Lông mày, lông mi cũng không còn!"

"Ôi Merlin, tưởng tượng thôi cũng thấy hay ho. Vậy mà mình lại bỏ lỡ hết một màn kịch hay!" Vivian tiếc nuối. Ném cuốn sách làm đẹp qua một bên, tóc đỏ lân la đến bên cạnh tóc hồng. Tóc đen thấy vậy cũng đi theo.

Tóc hồng cau có: "Không tìm ra được? Vậy thì chỉ còn cách cắt."

"Tóc tiên đấy, tiếc thật!"

「Harry Potter」Mây Cuối Chân TrờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ